Đề bài: Cảm nhận vẻ đẹp của Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều
Bạn đang xem bài: Cảm nhận vẻ đẹp của Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều
Cảm nhận vẻ đẹp của Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều
I. Dàn ý Cảm nhận vẻ đẹp của Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều (Chuẩn)
1. Mở bài:
– Nguyễn Du là một thi sĩ tài năng, là bậc thầy tiếng nói.
– Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là “Truyện Kiều”.
– Tác phẩm là câu chuyện về thế cục nàng Kiều tài năng, xinh đẹp. Vẻ đẹp và tài năng của nàng thể hiện thông qua đoạn trích “Chị em Thuý Kiều”.
2. Thân bài:
a. Khái quát về đoạn trích:
– Vị trí: thuộc phần đầu “Gặp gỡ và đính ước”, giới thiệu về gia đạo của Kiều.
– Nội dung: mô tả vẻ đẹp của chị em Thuý Kiều, Thuý Vân.
b. Vẻ đẹp của Thuý Kiều:
* Vẻ đẹp nhan sắc:
– Nguyễn Du đã tập trung mô tả vẻ đẹp của Vân trước để làm đòn bẩy, nhấn mạnh vẻ đẹp của Kiều “Kiều càng sắc sảo mặn mà”.
+ Tác giả đã sử dụng nghệ thuật ước lệ, tượng trưng, lấy vẻ đẹp của thiên nhiên “làn thu thuỷ”, “nét xuân sơn”, “hoa”, “liễu” để mô tả vẻ đẹp của Thuý Kiều.
+ Nguyễn Du chú ý mô tả đôi mắt của Kiều “Làn thu thuỷ, nét xuân sơn” để gợi lên cả vẻ đẹp của nàng: Đôi mắt đẹp, trong như nước mùa thu, đôi lông mày như nét núi mùa xuân (văn pháp điểm nhãn).
– Vẻ đẹp của Kiều của vượt ra khỏi chuẩn mực thông thường:
+ thi sĩ đã sử dụng giải pháp nhân hoá “hoa ghen”, “liễu hờn” cùng thành ngữ “nghiêng nước nghiêng thành” để chỉ vẻ đẹp của Kiều – một vẻ đẹp khiến thiên nhiên cũng ghen tị.
+ Việc mô tả vẻ đẹp của Kiều vượt ra khỏi quy luật tự nhiên: gợi lên một số phận truân chuyên, trắc trở.
* Vẻ đẹp tài năng:
– Nàng được trời phú cho bản tính “thông minh” cùng tài năng cầm, kì, thi, hoạ: tất cả đều nhất mực tinh thông.
– Kiều còn “làu bậc ngũ âm” cũng như “ăn đứt hồ cầm”: nàng thuộc tất cả âm giai của nhạc cổ lại tinh thông đàn tỳ bà cổ.
– Không chỉ vậy, Kiều còn có tài năng sáng tác với khúc nhạc “bạc phận”, mỗi khi tấu lên đều khiến người nghe phải sầu não, buồn thương.
– Tài năng của nàng, đặc biệt là khúc nhạc “bạc phận”: dự cảm về số phận trái ngang, “hồng nhan” đầy trắc trở của Kiều.
c. Đặc sắc nghệ thuật:
– Nghệ thuật ước lệ tượng trưng để mô tả vẻ đẹp của Kiều rất đặc sắc.
– tiếng nói và hình ảnh so sánh đều hết sức gợi tả.
– Nghệ thuật đòn bẩy, điểm nhãn, nhân hoá, … đều được sử dụng rất khéo léo.
3. Kết bài:
– Vẻ đẹp và tài năng của Kiều đều là tuyệt mỹ nhưng nó cũng là dự cảm về số phận trắc trở của nàng.
– Thể hiện tư tưởng nhân đạo của Nguyễn Du: trân trọng, ngợi ca vẻ đẹp, phẩm chất của người phụ nữ xưa.
II. Bài văn mẫu Cảm nhận vẻ đẹp của Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều (Chuẩn)
Nguyễn Du là một thi sĩ tài năng, một bậc thầy của nghệ thuật sử dụng tiếng nói. Tác phẩm nổi tiếng nhất mà ông để lại cho hậu thế là tuyệt tác “Truyện Kiều”. Tác phẩm là câu chuyện về thế cục của nàng Kiều tài năng và xinh đẹp nhưng lại chịu số phận 15 năm phiêu lưu, lênh đênh giữa thế cục. Vẻ đẹp và tài năng của nàng Kiều được Nguyễn Du thể hiện rõ thông qua đoạn trích “Chị em Thuý Kiều”.
Đoạn trích “Chị em Thuý Kiều” nằm ở phần đầu “Gặp gỡ và đính ước” của tác phẩm “Truyện Kiều”. Đây là phần mà tác giả Nguyễn Du tập trung giới thiệu về gia đình của Kiều. Đoạn trích “Chị em Thuý Kiều” mô tả chi tiết về vẻ đẹp cũng như tài năng của hai chị em Thuý Kiều, Thuý Vân, đặc biệt là vẻ đẹp của Thuý Kiều.
nếu như như đoạn trích có 24 câu thơ thì Nguyễn Du dành tới 12 câu thơ để mô tả vẻ đẹp của Kiều, điều đó chứng tỏ sự ưu ái của ông dành cho nàng. Không chỉ vậy, mặc dù Kiều là chị gái của Thuý Vân, nhưng ông lại dồn tâm, dồn lực để mô tả vẻ đẹp của Thuý Vân trước khi mô tả vẻ đẹp của Kiều. Để rồi khi bước sang mô tả vẻ đẹp của Kiều, Nguyễn Du đã nhấn mạnh rằng:
“Kiều càng sắc sảo, mặn mà
So bề tài sắc lại là phần hơn”
Đây chính là nghệ thuật đòn bẩy, khơi gợi trong lòng người đọc một sự chờ đợi trong mong mỏi được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nàng Kiều. Và Nguyễn Du đã vẽ nên bức chân sắc đẹp sắc của Kiều đẹp tuyệt vời như sau:
Làn thu thủy, nét xuân sơn,
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh.
Một hai nghiêng nước nghiêng thành,
Sắc đành đòi một, tài đành họa hai.”
Nguyễn Du đã sử dụng nghệ thuật ước lệ, lấy vẻ đẹp của thiên nhiên để làm thước đo cho vẻ đẹp của con người. Những hình ảnh như thu thuỷ, xuân sơn, hoa, liễu, … được ông sử dụng để thể hiện vẻ đẹp của một mĩ nhân tuyệt sắc. nếu như như ở Thuý Vân, Nguyễn Du chú trọng mô tả từng chi tiết trên khuôn mặt, lông mày, màu da, nước tóc,… thì ở Thuý Kiều, ông lại chỉ tập trung mô tả đôi mắt của nàng. Bởi đối với một con người, đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn, chứa đựng tất cả tâm tư, tình cảm của người đó. Với Kiều, đôi mắt ấy như một “làn thu thuỷ”, còn đôi lông mày của nàng lại như một “nét xuân sơn”. Một đôi mắt trong biếc như làn nước của mùa thu cùng với đôi lông mày thanh tú tựa như dáng núi mùa xuân, một vẻ đẹp mà không có bút nào tả xiết! Đây là văn pháp điểm nhãn được Nguyễn Du sử dụng, chỉ một nét chấm phá mà gợi ra cả nhan sắc của một con người. Nguyễn Du chỉ vẽ Kiều thông qua đôi mắt vậy mà ta cũng đã cảm nhận được vẻ đẹp thanh tú tuyệt vời của nàng. Vậy mới biết, ngòi bút của Nguyễn Du quả tình vô cùng xuất sắc! Không chỉ vậy, Nguyễn Du còn so sánh vẻ đẹp của Kiều với “hoa”, với “liễu”, những vẻ đẹp yểu điệu, dịu dàng của thiên nhiên đã được người ta người lao động. Người xưa thường ví mỹ nhân như hoa, như ngọc. Vậy mà vẻ đẹp của nàng Kiều lại vượt qua cả vẻ đẹp của tạo hoá, vượt ra khỏi mọi phạm vi của vẻ đẹp tự nhiên, khiến cho “Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh”, thậm chí là “nghiêng nước nghiêng thành”. Nguyễn Du đã sử dụng nghệ thuật nhân hoá “hoa ghen”, “liễu hờn” cùng thành ngữ “nghiêng nước nghiêng thành” chỉ để mô tả vẻ đẹp của Kiều. Vẻ đẹp ấy của nàng quả là tuyệt mỹ, khiến cho tạo hoá cũng phải hơn thua mà ghen tị. Thế nhưng khi mô tả vẻ đẹp của nàng, Nguyễn Du nhịn nhường như đã dự cảm về số phận của Kiều, về thế cục trôi nổi của nàng sau này. Bởi vẻ đẹp của nàng đã vượt mọi phạm vi, gợi lên những tranh chấp, bất hoà với tạo hóa, vậy thì chắc hẳn thế cục của nàng cũng sẽ đầy những truân chuyên và quả đúng là tương tự!
Nàng Thuý Kiều xinh đẹp không chỉ có nhan sắc “chim sa cá lặn”, nàng còn là một người con gái với tài năng cầm, kỳ, thi, hoạ vô cùng tuyệt vời: “Sắc đành đòi một, tài đành hoạ hai”. Ở Thuý Vân, Nguyễn Du chỉ tập trung mô tả nhan sắc của nàng, nhưng với Thuý Kiều, ông lại chỉ dành một phần tả nhan sắc của nàng, còn lại, ông dồn hết tâm sức để mô tả tài năng của nàng, rằng:
“Thông minh vốn sẵn tính trời,
Pha nghề thi họa, đủ mùi ca ngâm.
Cung thương làu bậc ngũ âm,
Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương.
Khúc nhà tay lựa nên chương,
Một thiên bạc phận, lại càng não nhân.”
Thuý Kiều, nàng không chỉ là hiện thân của vẻ đẹp mà còn là hiện thân của tài năng. Trời phú cho nàng sự “thông minh” thiên bẩm, lại còn phú cho nàng cả đủ cả “thi hoạ” và “ca ngâm”. Tất cả tài năng của nàng đều đạt tới mức tinh thông, lí tưởng, đặc biệt là tài năng đàn cầm. Phụ nữ xưa chỉ cần biết cầm, kì, thi, hoạ, mỗi thứ một tí ít đã là bậc tài nữ trong thiên hạ, vậy mà Thuý Kiều lại có thể “làu bậc ngũ âm” cũng như đánh được loại đàn “Hồ cầm” – loại đàn của người Hồ vô cùng khó học. Không chỉ giỏi đánh đàn, nàng còn có thể sáng tác ra những tuyệt khúc mà vượt trội là thiên “bạc phận”. Tiếng đàn khúc “bạc phận” của nàng vang lên đều khiến cho người nghe phải xúc động, thống khổ, sầu nào. Điều đó đã chứng minh cho tài năng thi ca vô cùng tuyệt vời của Kiều, nhưng đó cũng là biểu hiện, là tín hiệu về số phận “bạc phận” của nàng. Bởi bài hát, khúc ca mang theo tâm tư của người viết nhạc, một khúc nhạc não nuột, buồn thương như thế chứng minh cho một trái tim đa sầu đa cảm, cũng là dự đoán về một thế cục “hồng nhan” trái ngang, đầy xấu số.
Có thể nói rằng Nguyễn Du đã vô cùng thành công khi mô tả vẻ đẹp của Thuý Kiều. Nghệ thuật ước lệ tượng trưng, đòn bẩy được ông sử dụng vô cùng tinh tế để làm vượt trội vẻ đẹp của Thuý Kiều so với người em Thuý Vân. Cùng với đó là nghệ thuật lấy điểm tả diện, nghệ thuật nhân hoá,… đều được Nguyễn Du sử dụng hết sức khéo léo khi mô tả nhan sắc và tài năng của Kiều. Không chỉ vậy, những ngôn từ mô tả hết sức độc đáo, những hình ảnh thiên nhiên so sánh có sức gợi cao đã giúp chúng ta hình dung ra vẻ đẹp và tài năng tuyệt vời của người con gái mang tên Vương Thuý Kiều.
Chỉ bằng những câu thơ của mình, Nguyễn Du đã vẽ lên bức chân dung vô cùng tuyệt mỹ của Thuý Kiều không chỉ về nhan sắc mà còn là tài năng của nàng. Nhưng qua những lời thơ mô tả đầy ngợi ca ấy, ông cũng nói lên dự cảm của mình về thế cục đầy trắc trở của nàng Kiều. Từ đó, ta có thể thấy được một trong những cảm hứng nhân đạo mà Nguyễn Du gửi gắm là trân trọng vẻ đẹp, tài năng của những con người, đặc biệt là những phụ nữ trong xã hội xưa.
—————–Tổng kết——————
Đoạn trích Chị em Thuý Kiều là một trong những trích đoạn hay nhất của Truyện Kiều. Thông qua những bài viết khác như: tìm hiểu nhân vật Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều, Cảm nhận về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều, tìm hiểu đoạn trích chị em Thúy Kiều, tìm hiểu chân dung Thúy Kiều trong đoạn Chị em Thúy Kiều chúng ta sẽ được cảm nhận và tìm hiểu rõ hơn về nhân vật Thuý Kiều trong tuyệt tác Truyện Kiều của Nguyễn Du.
Bản quyền bài viết thuộc Trường Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: https://cmm.edu.vn
https://cmm.edu.vn/cam-nhan-ve-dep-cua-thuy-kieu-trong-doan-trich-chi-em-thuy-kieu/
Trích nguồn: Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung
Danh mục: Giáo dục