cảm tưởng của em về con người của Nguyễn Trãi qua Côn Sơn ca

Đề bài: cảm tưởng của em về con người của Nguyễn Trãi qua Côn Sơn ca

cam nghi cua em ve con nguoi cua nguyen trai qua con son ca

Bạn đang xem bài: cảm tưởng của em về con người của Nguyễn Trãi qua Côn Sơn ca

cảm tưởng của em về con người của Nguyễn Trãi qua Côn Sơn ca
 

I. Dàn ý cảm tưởng của em về con người của Nguyễn Trãi qua Côn Sơn ca (Chuẩn)

1. Mở bài

– Giới thiệu khái quát về tác giả Nguyễn Trãi (những đặc điểm chính về thế cục, con người, sự nghiệp sáng tác,…)
– Giới thiệu khái quát về bài thơ Côn Sơn ca (hoàn cảnh ra đời, khái quát những đặc sắc về nội dung và nghệ thuật của bài thơ,…)
– Nêu vấn đề nghị luận: Con người Nguyễn Trãi qua bài thơ Côn Sơn ca.

2. Thân bài

– Nguyễn Trãi là người yêu thiên nhiên và sống hòa hợp với thiên nhiên:
+ Bằng tất cả tình yêu của mình với Côn Sơn, tác giả Nguyễn Trãi đã vẽ nên một bức tranh về nơi đây thật đẹp…(Còn tiếp)

>> Xem chi tiết Dàn ý cảm tưởng của em về con người của Nguyễn Trãi qua Côn Sơn ca tại đây.
 

II. Bài văn mẫu cảm tưởng của em về con người của Nguyễn Trãi qua Côn Sơn ca (Chuẩn)

Nguyễn Trãi là nhà văn, thi sĩ, nhà văn hóa lớn của dân tộc. Ông đã góp vào kho tàng văn học của dân tộc nhiều tác phẩm độc đáo, xuất sắc viết bằng cả chữ Nôm và chữ Hán. Trong số những sáng tác của mình, Nguyễn Trãi đã dành nhiều trang viết về Côn Sơn – mảnh đất cho ông nguồn cảm hứng dồi dào và một trong số những sáng tác tiêu biểu về nơi đây của ông đó chính là bài thơ Côn Sơn ca. Đọc Côn Sơn ca, người đọc không chỉ cảm nhận sâu sắc vẻ đẹp của thiên nhiên núi rừng Côn Sơn mà hơn hết, bài thơ đã thể hiện rõ nét những phẩm chất, vẻ đẹp của con người Nguyễn Trãi.

Trước hết, Nguyễn Trãi là người có tình yêu thiên nhiên say đắm, tha thiết với thiên nhiên và sống hòa hợp với thiên nhiên. có nhẽ chính bởi lòng yêu thiên nhiên đã tạo điều kiện cho Nguyễn Trãi mở rộng lòng mình để cảm nhận và mô tả bức tranh thiên nhiên Côn Sơn đẹp tới nao lòng.

Côn Sơn suối chảy rì rầm
Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai
Côn Sơn có đá rêu phơi
Ta ngồi trên đá như ngồi chiếu êm
Trong ghềnh thông mọc như nêm
Tìm nơi bóng mát ta lên ta nằm
Trong rừng có trúc bóng râm
Trong màu xanh mát ta ngâm thơ nhàn.

Bằng tất cả tình yêu của mình với Côn Sơn, tác giả Nguyễn Trãi đã vẽ nên một bức tranh về nơi đây thật đẹp, có đủ hết thảy những đặc trưng của nơi đây – dòng suối, “đá rêu phơi”, rừng thông, rừng trúc. Và hơn thế, nhường nhịn như, Nguyễn Trãi đã sử dụng tất cả những giác quan để cảm nhận về thiên nhiên, cảnh vật nơi đây: ông sử dụng thính giác để cảm nhận âm thanh của tiếng suối róc rách chảy giống như tiếng đàn cầm, sử dụng thị giác để cảm nhận màu xanh mát ngút nghìn của rừng thông và sử dụng xúc giác để cảm nhận trọn vẹn độ êm của “đá rêu phơi”. Để mô tả vẻ đẹp của thiên nhiên nơi Côn Sơn, tác giả còn sử dụng hàng loạt những hình ảnh so sánh độc đáo: tiếng suối – tiếng đàn cầm, ngồi trên đá – ngồi chiếu êm,… Những hình ảnh so sánh ấy đã góp phần làm bật nổi vẻ đẹp bình dị mà trong trẻo, tươi sáng của thiên nhiên nơi đây. Tất cả những cảnh vật ấy được ông cảm nhận thật sâu sắc, tỉ mỉ và chuẩn xác. Để rồi, giữa bức tranh thiên nhiên ấy, hình ảnh của “ta” hiện lên thật hòa hợp với thiên nhiên và đang làm chủ thiên nhiên rộng lớn, mênh mông bởi lẽ, trong bài thơ, tác giả đã sử dụng điệp từ “ta” lặp lại nhiều lần cùng việc sử dụng những động từ như “ta nghe”, “ta ngồi”, “ta nằm”,… Và có nhẽ, phải có một tình yêu thiên nhiên say đắm thì Nguyễn Trãi mới có thể vẽ nên một bức tranh thiên nhiên đẹp tới vậy.

Thêm vào đó, qua bài thơ, cũng sẽ giúp chúng ta nhận thấy rằng, Nguyễn Trãi là người có tâm hồn thanh cao, phóng khoáng với cuộc sống “nhàn” nơi trần thế và có nhẽ, điều đó thể hiện rõ nét qua hai câu thơ kết thúc bài thơ.

Trong rừng có trúc bóng râm
Trong màu xanh mát ta ngâm thơ nhàn.

Giữa màu xanh ngút nghìn của rừng trúc, hình ảnh thi sĩ hiện lên thật đẹp – “ta ngâm thơ nhàn”. nhường nhịn như, hình ảnh thơ ấy đã gợi nên trước mắt chúng ta hình ảnh một ông tiên, một bậc hiền triết với cuộc sống ung dung, tự tại, không vướng bận thế sự và có nhẽ Nguyễn Trãi cũng như thế. Mặc dù lui về ở ẩn, ông vẫn nặng lòng mình với quốc gia nhưng ông vẫn lựa lựa chọn cho mình một lối sống “nhàn” – sống hòa mình với thiên nhiên. Và giữa muôn vàn suy tư cho dân cho nước, ông vẫn dành tình yêu của mình cho thiên nhiên, cho thơ ca, điều đó xét tới cùng là biểu hiện của một tâm hồn cao đẹp, phóng khoáng trong ông.

Tóm lại, qua bài thơ Côn Sơn ca, chúng ta không chỉ được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của thiên nhiên Côn Sơn mà hơn thế, qua bài thơ giúp chúng ta cảm nhận sâu sắc và trọn vẹn vẻ đẹp tâm hồn của Nguyễn Trãi – một thi sĩ, nhà văn hóa lớn của dân tộc.

—————-HẾT—————–

Để có những cảm nhận chi tiết về trị giá bài thơ “Côn Sơn ca”, kế bên cảm tưởng của em về con người của Nguyễn Trãi qua Côn Sơn ca, những em có thể tìm đọc: tìm hiểu bài thơ Côn Sơn ca của Nguyễn Trãi,  So sánh âm thanh tiếng suối trong bài Côn Sơn ca và Cảnh khuya, Cảm nhận về bài thơ Bài ca Côn Sơn, Trong văn bản Côn Sơn ca của Nguyễn Trãi tác giả từng tụng ca thú lâm tuyền. Niềm vui đó của Nguyễn Trãi có gì giống và khác với Hồ Chí Minh trong bài Tức cảnh Pác Bó.

Bản quyền bài viết thuộc Trường Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!

Nguồn chia sẻ: https://cmm.edu.vn

Trích nguồn: Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung
Danh mục: Giáo dục

Related Posts