cảm tưởng về bố của em
Hướng dẫn viết văn chủ đề người thân trong gia đình đó là cảm tưởng về bố. Để thực hiện tốt chủ đề này chúng tôi có bài văn mẫu tham khảo chắc chắn sẽ giúp ích cho những bạn học sinh. Lưu ý bài văn chỉ mang tính tham khảo, học sinh chỉ nên xem chứ không nên chép toàn bộ.
Bạn đang xem bài: cảm tưởng về bố của em
Bài văn cảm tưởng về bố
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩ mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
Câu nói đó chắc hẳn đã in sâu trong tâm trí của mỗi chúng ta khi nhắc tới công ơn sinh thành dưỡng dục vô bờ bến của cha mẹ. Hình ảnh người cha lam lũ tảo tần rắn rỏi mưu sinh từng ngày và người mẹ tất bật toan lo chu đáo vun vén gia đình là những hình ảnh kì diệu và đáng trân quý nhất trong kí ức tuổi thơ của những đứa con, và người con luôn giữ gìn những tình cảm thiêng liêng lớn lao ấy khắc sâu ở trong tim như một sự trân trọng, hàm ơn. nếu như mẹ thương con bằng những cử chỉ ân cần nhẹ nhõm dịu dàng quá đỗi rét mướt bao nhiêu, thì bố lại dằn những tình thương đó trong những bài học triết lí về đạo đức sống, đạo lí làm người và cách đối nhân xử thế. Lúc bé tí tẹo, con đã không thể trông thấy được sự quan tâm đó, con hay khóc nhè mẹ bởi vì sự nghiêm khắc cứng nhắc quá đỗi của bố, thậm chí con đã từng tuyên bố là con không yêu bố. Nhưng dần dà từng ngày con lớn lên, con khởi đầu biết suy nghĩ hơn, và con cảm nhận dần được tình thương của bố qua những hành động thường nhật.
Ngay từ bé, tôi luôn tin là sẽ có một siêu anh hùng hay vị thần nào đó tới truyền sức mạnh và đưa tôi tới những vùng đất mới. Cái giá của sự trưởng thành chính là sự vỡ lẽ về những hình tượng người anh hùng cao to, vạm vỡ có sức mạnh phi thường là không có thật, nhưng có một chiến binh vẫn giữ trọn niềm tin đó trong tôi, đó là người hùng mang tên Bố.
Bởi lẽ, bố tôi luôn có một bờ vai vững chai gánh vác và là trụ cột chính của gia đình. Nhà tôi có ba anh em đang còn đi học, mẹ tôi bị đau khớp chân nên cũng không thể làm việc nặng nhiều, thế là, bao nhiêu sức ép về tài chính cơm áo gạo tiền dồn nén lên đôi vai gầy gò xương xóc của bố. Bố làm từ công việc này tới công việc khác, từ người lao động xây dựng, tới bán hàng, chạy xe ôm, sửa điện, tháo lắp nhôm kính,… Bất kể là công việc nào kiếm được tiền để chăm lo cho gia đình, bố tôi đều hăng say làm. Bố vất vả đi từ tờ mờ sáng, tới tận tối khuya mới về nhà. Nhìn nét mặt mỏi mệt trên khuôn mặt đã hằn sâu sự vất vả cực nhọc theo năm tháng, tôi thương bố vô cùng. Tôi hay ra cổng đón bố về và xoa bóp chân, bả vai giúp bố đỡ mỏi. Những lúc ấy , bố ân cần dịu dàng nở nụ cười , khen ngợi nhưng cũng không quên dặn dò: “ Con gái rượu của bố ngoan quá, sau này nỗ lực học hành thành đạt để đỡ khổ như bố nghe con”. Những khoảnh khắc bình yên giản dị như thế, tôi càng cảm nhận rõ tình thương lớn lao mà bố chắt chiu dành dụm vun vén cho gia đình. Cuộc sống vất vả mưu sinh luôn đè nặng nhưng bố chưa bao giờ than vãn hằn học với chúng tôi dù chỉ một câu. Bố luôn là tương tự thầm lặng chịu đựng, thầm lặng hi sinh, dẫu có những trắc trở chồng chất tới mấy thì trước mặt chúng tôi, bố vẫn luôn hiền từ, dịu dàng, nhân hậu.
Bố luôn yêu những con bằng tấm lòng thật tâm nhất, những cũng không quên đi sự nghiêm khắc và rắn rỏi mỗi khi chúng tôi phạm sai phép. Nhưng cách giáo dục của bố chưa bao giờ là những đòn roi hay lời chửi mắng quát tháo, trái lại, mỗi khi tôi làm sai, bố bình tình từ tốn tìm hiểu cho tôi giảng giải từng chút một và yêu câu tôi viết bảng kiểm điểm để tự suy ngẫm trông thấy lỗi sai của mình, từ đó tự rút ra bài học.
Bố luôn là nguồn động viên lớn lao giúp tôi vượt qua những sức ép và có sức mạnh để đương đầu với khó khăn. Những lúc tôi mỏi mệt vì sức ép thi cử ở trường, chỉ cần nhìn vào ánh mắt thôi là bố hiểu rõ tường tận những nỗi bất an thầm kín của con gái. Bố kiệm lời, nhưng những lời bố nói ra luôn có sức nặng kì lạ. Chỉ một câu nói “ Con làm được” của bố như một liều thuốc hóa giải tất cả nỗi lo lắng túc trực và giúp tôi tự tin hơn rất nhiều. Tình thương của bố tới từ những quan tâm nhỏ nhặt. Vào những ngày mưa bão lạnh giá, nửa đêm bố vào phòng để sửa lại chăn cho chúng tôi, những buổi sáng vội vàng tới trường bố nhét ổ bánh mì vào cặp, sợ những con bị đói , hay ánh mắt động viên khích lệ ý thức vẫy chào con gái bước vào phòng thi đầy lo lắng,… Tất cả những điều bé mọn ấy, đã làm nên một người bố tuyệt vời ở hiện tại. Tình yêu ấy thầm lặng mà vĩ đại tới lạ thường, tôi chợt nhớ tới câu hát:
“ Cha thương con nhưng cha không nói
Mẹ thương con mẹ không giấu một lời”
Tình yêu của bố sưởi ấm trái tim của tôi những lúc tôi mỏi mệt nhất. Thật may mắn vì sinh ra trên đời, và càng may mắn hơn khi có một người bố tận tụy luôn sẵn sàng hi sinh thế cuộc của Người, không ngại khó ngại khổ để tôi có một cuộc sống hạnh phúc, bình yên. Bố luôn theo sát tôi trên chặng đường lớn khôn, luôn động viên và khích lệ chấn an ý thức, cho tôi những bài giảng thấm nhuần triết lí về đạo lí sống. Tôi vẫn còn nhớ, bố dạy tôi phải biết thương người, viện trợ người khó khăn trong cảnh thiến nạn, biết “ Uống nước nhớ nguồn”, phân bua lòng hàm ơn kính trọng với thầy cô, cha mẹ. Những bài học sâu sắc ấy đã theo tôi từng ngày và tôi luôn ghi nhớ trong tim.
Người bố luôn vất vả hi sinh vì gia đình, luôn yêu thương những con rất đỗi. Tôi chỉ mong sao bố luôn khỏe mạnh và luôn là lợi thế để tôi dựa vào những ngày mỏi mệt căng thẳng sức ép trong cuộc sống. Tôi luôn trân quý tình yêu của bố và tự hứa với bản thân phải nỗ lực học hành siêng năng, rèn luyện đạo đức thật tốt, nghiêm khắc với bản thân để sau này theo đuổi ước mơ, chạm tới những đỉnh cao, không phụ lòng kì vọng của bố. Và con chỉ muốn nói một câu, rằng “Con yêu bố thật nhiều”.
—
Để lại lời nhận xét bên dưới về bài văn mẫu cảm tưởng về bố nhằm giúp bài viết hoàn thiện hơn.
Bản quyền bài viết thuộc THPTSocTrang.Edu.Vn. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: cmm.edu.vn
Trích nguồn: Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung
Danh mục: Giáo dục