Soạn bài Tương tư – Soạn văn 11

Câu 1. Anh (chị) cảm nhận thế nào về nỗi nhớ mong và những lời kể lể, trách móc của chàng trai trong bài thơ?

Trả lời:

Nỗi nhớ và những lời kể, trách móc, mơ tưởng, ước vọng xa xôi của chàng trai.

Bạn đang xem bài: Soạn bài Tương tư – Soạn văn 11

– Tâm trạng mong nhớ tha thiết “chín nhớ mười mong”.

– Trách móc để bộc lộ nỗi tương tư của mình (“cớ sao bên ấy chưa sang bên này?”).

– Tâm trạng ngóng trông, trông đợi, mòn mỏi:

+ Câu thơ “ngày qua ngày lại qua ngày”, ngắt nhịp 3/3, chữ “lại” diễn tả vòng thời gian trôi lặp lại trong sự vô vọng.

+ Lấy sự chuyển đổi màu sắc “lá xanh” thành “lá vàng” chỉ thời gian chờ đợi.

+ Nỗi nhớ mong kéo dài theo năm tháng.

=> Cách diễn đạt tinh tế, giàu ý nghĩa.

– Những ước vọng xa xôi:

+ Trong ước ao có sự vô vọng: hình ảnh bến, hoa, đò khó “gặp” nhau.

+ Chàng trai quê sống những nỗi tương tư, vẫn mang những niềm ước vọng xa xôi.

+ Đáng lý phải nói “cau thôn Đoài” nhớ “trầu thôn Đông” nhưng tác giả nói chệch đi, nỗi nhớ nhung vẫn không thay đổi.

– Nỗi mong nhớ kéo dài tới cuối bài thơ nhưng không được đền đáp để tâm trạng nhân vật trữ tình bộc lộ tha thiết, sâu sắc.

Câu 2. Theo anh (chị), cách đãi đằng tình yêu, giọng điệu thơ, cách so sánh, ví von… ở bài này có những điểm gì đáng chú ý?

Trả lời:

Cách đãi đằng tình yêu, giọng điệu thơ, cách so sánh, ví von:

– Giọng điệu tha thiết, thực tình, nhẹ nhõm, nhưng trầm buồn.

– Hình ảnh ví von, ẩn dụ, chất liệu ngôn từ chân quê đậm màu sắc dân gian: thôn Đoài, thôn Đông, bến đò, hoa, bướm, trầu cau.

– Cách đãi đằng tình yêu tự nhiên, kín đáo, ý nhị, có ý vị thực tình mộc mạc của tâm hồn, chàng trai quê.

– Sử dụng hình ảnh thân thuộc, gợi hình gợi cảm.

Câu 3. Hoài Thanh nghĩ rằng, trong thơ Nguyễn Bính có “hồn xưa của quốc gia”. Qua bài Tương tư, anh (chị) có đồng ý với nhận xét đó không? Vì sao?

Trả lời:

Trong thơ Nguyễn Bính “có hồn xưa quốc gia” (Hoài Thanh). Điều đó được thể hiện ở:

– Lời nhận định của Hoài Thanh, thơ Nguyễn Bính có “hồn xưa quốc gia” rất đúng với bài Tương tư. Bởi, Nguyễn Bính đã yêu thôn quê một cách kỳ lạ, trung thực và sâu đậm. Cho nên, ngay cả những câu thơ bình dị nhất, vẫn có sức lôi cuốn, vẫn có cái duyên làm xao động lòng người (Bảo rằng cách trở đò giang/ Không sang là chẳng đường sang đành rằng/ Nhưng đây cách một đầu đình/ Có xa xôi mấy mà tình xa xôi).

– Cách biểu hiện xúc cảm, sử dụng tiếng nói chân thật, giản dị, ý nhị và kín đáo.

– Chất liệu, hình ảnh đậm màu dân gian, đậm chất chân quê: thôn Đoài, thôn Đông, giầu, cau.

– Lối nói chất phác, thực thà.

– Thể hiện tinh tế, giàu sức gợi cảm.

– Nguyễn Bính sử dụng thể thơ dân tộc: thể lục bát.

Bản quyền bài viết thuộc THPTSocTrang.Edu.Vn. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!

Nguồn chia sẻ: cmm.edu.vn

Trích nguồn: Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung
Danh mục: Giáo dục

Related Posts