Đề bài: Tả cánh diều tuổi thơ
Bạn đang xem bài: Tả cánh diều tuổi thơ
Bài văn mẫu Tả cánh diều tuổi thơ
I. Dàn ý Tả cánh diều tuổi thơ (Chuẩn)
1. Mở bài
Giới thiệu về chiếc diều gắn liền với tuổi thơ
2. Thân bài
– Nguồn gốc:
+ người nào là người tặng em chiếc diều?
+ xúc cảm lúc ấy của em thế nào?
– Đặc điểm của chiếc diều:
+ Hình dáng: Chiếc dù hình Đô-rê-mon vô cùng xinh xẻo
+ Chất liệu: Bằng vải
+ Màu sắc, họa tiết: Màu xanh dương, thân diều in hình chú mèo Đô-rê-mon
– Cấu tạo:
+ Phần khung diều làm bằng tre mỏng
+ Áo diều làm bằng vải
+ Đuôi diều dài làm bằng vải
– Kỉ niệm với chiếc diều:
+ Gắn liền với những buổi chiều thả diều trên bãi cỏ
+ Chứa đựng tiếng cười, kí ức tuổi thơ hồn nhiên
3. Kết bài
Tình cảm của em với cánh diều tuổi thơ: Yêu thương, nhớ mãi không quên.
II. Bài văn mẫu Tả cánh diều tuổi thơ
người nào là con dân đất Việt đều sẽ cảm thấy bổi hổi nhớ quê hương khi nghe đâu đó vang vọng nhạc điệu:
“Quê hương là cánh diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông.”
Tôi cũng bổi hổi nghĩ về những cánh diều bay lửng lơ giữa không trung, những cánh diều chiều hè lưu giữ bao kỉ niệm buồn vui.
Khi được bà ngoại đưa cho một chú đô-rê-mon bằng vải, tôi thích lắm. Nhưng tôi chẳng rõ mình có thể chơi thế nào với chú ta. Chú đô-rê-mon này có hình thù kì lạ. Chú chẳng làm bằng nhựa hay được nhồi bông như tôi từng thấy mà chú được dựng từ một bộ khung bằng tre. Người ta khéo léo may, dán những miếng vải sắc màu lên bộ khung đó. Chiều về, anh Bi – anh họ tôi tới và dẫn mấy anh em ra bãi cỏ ven sông. ngày hôm nay nắng lạ! Nắng ngớt chói chang, thay vào đó là những tia nắng dịu nhẹ. Gió thổi lớn. Đám chuồn chuồn đua nhau bay liệng giữa không trung. Anh tôi bảo đây là diều sáo. Hình đô-rê-mon đội hình tam giác là phần diều, đuôi chú đô-rê-mon là phần sáo. Chỉ cần có gió, cánh diều sẽ vi vút bay cao. Người ta thật khéo léo khi nối liền thân diều với một cuộn dây tròn. Dây được cuộn vào thanh gỗ to từng ngón tay cái. Khi một cơn gió tới, anh tôi từ từ thả chiếc diều lên cao. Anh cầm thanh gỗ nhả từng vòng dây. Chú đô-rê-mon lạ kì kia cứ thể bay lên tít trên cao, hòa vào đám chuồn chuồn. Tôi được cầm vào thanh gỗ, khẽ đưa tay thả dây. Mấy sợi vải ở những mép diều cứ phơi phới bay. Cánh diều rộng bằng cái thanh hao sể ban nãy bây giờ chỉ còn bằng chiếc quạt nan của bà. Chúng tôi cứ thế rong ruổi trên bãi cỏ để diều cứ chao cánh bay liệng.
Chiếc diều đô-rê-mon là món đồ chơi tôi thích nhất. Tôi chỉ mong hè mau tới để được thỏa mình vui cùng những cánh diều. có nhẽ vì diều đã gắn bó với tuổi thơ của chúng ta nên người nào đó mới có câu ca “Quê hương là con diều biếc…”.
—————-HẾT—————–
Trên đây là bài Tả cánh diều tuổi thơ, để có kĩ năng viết bài tả cảnh, tả vật tốt những em có thể tham khảo thêm một số bài văn đặc sắc khác như: Tả cuốn vở của em, mô tả chiếc đồng hồ nhà em, Tả quang cảnh một phiên chợ, Tả một lễ hội ở quê em.
Bản quyền bài viết thuộc Trường Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: https://cmm.edu.vn
https://cmm.edu.vn/ta-canh-dieu-tuoi-tho/
Trích nguồn: Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung
Danh mục: Giáo dục