Tả người ông đáng kính của em thuộc đề bài Tả một người thân của em, với 29 bài văn hay nhất sẽ giúp những em học sinh lớp 5 có thêm nhiều ý tưởng mới để hoàn thiện bài văn tả ông nội, tả ông ngoại, tả người ông lớp 5 thật hay.
1. Tả người ông đáng kính của em hay nhất – Mẫu số 1
Trong gia đình, tôi yêu tất cả mọi người, nhưng người tôi yêu quý và kính trọng nhất là ông nội. Lúc nào hình ảnh ông cũng ngọt ngào trong tim em.
Ông tôi không già lắm, chỉ khoảng bảy mươi tuổi. Dáng người ông cũng tầm thước như bao đàn ông khác. Khuôn mặt sắt đá với nhiều nếp nhăn từ những ngày khó khăn, vất vả. Những năm khó khăn nhất là những năm ở chiến trường Đông Nam xưa. Khuôn mặt vuông vuông, nước da ngăm đen nhiều vết đồi mồi, đôi mắt đầy vết chân chim; nhưng ông tôi vẫn rất đẹp trai. Đặc biệt đối với tôi, nó thực sự rất đẹp. Hạnh phúc nhất là được nằm gối đầu vuốt chòm râu bạc của Người, nhìn đôi mắt dịu dàng rét mướt của Người. Lúc đó, tôi có cảm giác như mình đang ở trong một câu chuyện cổ tích, như có ông Bụt ở đó với bao điều kỳ diệu tốt đẹp. Tôi rất thích nắm tay ông, nhìn tương đối ấm từ tay ông truyền qua, thật sảng khoái. Bố mẹ tôi đi làm cả ngày, tôi và ông rất thân thiết. Giọng ông trầm và rất truyền cảm, vì thời trẻ ông là một nhà viết kịch nghiệp dư nổi tiếng trong trung đoàn. Bởi vậy, khi ông đá đàn hay kể chuyện, mấy đứa cháu chúng tôi nghe ông kể, chỉ giây phút là nhắm mắt xuôi tay xuôi tay. Ông tôi có rất nhiều con nên ông cũng có rất nhiều cháu. Tôi chưa bao giờ thấy người nào yêu thương và săn sóc cháu của mình như ông. Ông thường tâm sự thẳng thắn: “Khi có cháu rồi, tôi thương chúng nó hơn cả trẻ con!”. Chúng tôi cũng rất yêu quý và ở bên ông, đặc biệt là tôi, đứa cháu “thứ thiệt” theo cách gọi trìu mến của ông. Một bất thần nữa mà bạn khó tin đó là ông ngoại chứ không người nào khác trong gia đình này lại là trụ cột chính trong gia đình.
Bạn đang xem bài: Tả người ông đáng kính của em kèm dàn ý hay nhất Tập làm văn lớp 5
Đứng cạnh ông nội, bà tôi trở nên lóng ngóng, vụng trộm về, như bà thường thú nhận: “Bà ngoại mồ côi cha sớm nên việc bếp nước, thu vén chán lắm!”. Mỗi sáng, sau khi tập thể dục và tập vài bài công pháp, ông lại xách thúng ra chợ. Những con ong đã trở nên nghiện những lời chào và trò đùa từ khu chợ nhỏ nằm trong khu chung cư của chúng tôi. Những thứ ông mua đều tươi, ngon và đẹp mắt với nhiều màu sắc. Ông ấy nấu bếp rất ngon, mời bạn tới nhà tôi xem, ông tôi sẽ cho bạn thấy những ngón nghề tuyệt vời của mình để bạn thưởng thức. Tôi không thể đổ lỗi cho ông. Tôi quên nói tới sự quan tâm đặc biệt của ông tôi đối với tình hình hiện tại trong và ngoài nước. Không một chương trình thời sự nào của Đài Truyền hình, Đài Tiếng nói Việt Nam, tin báo mà ông vắng mặt. Hơn nữa, ông hay nói chuyện với bạn bè, không gặp, không họp, ông gọi lại.
có nhẽ điện thoại của ông tôi chỉ dành cho hai việc, thăm con cháu và thảo luận tin tức. Khi ông nói, ông có vẻ say sưa và nhiệt tình như thể ông có bạn của mình trước mặt. Hầu hết những tin tức thời sự tôi biết từ ông tôi. Cuộc chiến chống Iraq của Mỹ cũng khiến ông nội tôi rất buồn và chán nản, khiến cả nhà phát ốm. Ở nhà, ông thường coi mảnh vườn trên mái nhà là tài sản của mình. Có rất nhiều cây và hoa trên đó. Mọi thứ ngoài cái tên đều có nền tảng riêng của nó. Đó là ngày kỷ niệm trên chiến trường, ngày vào thăm Điện Biên Phủ, ngày sinh đứa cháu đầu lòng, v.v. Ông đã tưới nước, săn sóc và bắt sâu, tạo nên khu vườn này. Vào ngày sinh nhật trước của tôi, ông đã tặng tôi một chiếc kèn nhỏ xinh xẻo. Tôi đã tự làm nó và bây giờ tôi có thể chơi bài hát “Nhạc rừng” mà ông yêu thích.
Em rất tự hào về bản thân mình, em lại tiếp tục trổ tài của những cháu nhé cả nhà. Nhưng tôi hiểu không phải vậy, chỉ là ông quá yêu tôi mà thôi! Tôi yêu và trân trọng ông rất nhiều và biết rằng ông cũng yêu lại tôi. Là người hay Phật, tôi không biết. “Tôi sẽ phải làm việc rất siêng năng để làm hài lòng ông, ông nội!” Tôi vẫn nghĩ vậy.
2. Tả người ông đáng kính của em hay nhất – Mẫu số 2
người nào chẳng có những năm tháng tuổi thơ bên ông bà, và tôi cũng vậy. Tôi được sống trong tình yêu thương vô bờ bến của ông, tuy bố mẹ tôi đi làm ăn xa, ở nhà chỉ có hai bà cháu nhưng gia đình lúc nào cũng tràn ngập niềm vui và nụ cười.
Năm nay, ông tôi bước sang tuổi bảy mươi hai, cái tuổi mà bao nhiêu người ông, người bà khác đã ốm đau. Nhưng ông tôi rất khỏe mạnh, ở nhà ông làm hầu hết những công việc nặng nhọc như bửa củi, gánh nước, tưới cây, v.v. Ông nói tôi còn nhỏ, không làm được những việc tương tự, chỉ có thể giúp ông những việc nhà nhẹ nhõm. Ông có mái tóc bạc trắng, mái tóc này giống như máu của ông bụt và ông tiên trong truyện cổ tích. Nước da của bà đã chuyển sang màu vàng sậm, trên gương mặt và đôi bàn tay gầy guộc đã xuất hiện những nếp nhăn. Bà tôi mới mất năm ngoái, ông buồn lắm nhưng ông bảo từ ngày tôi về ở với ông, ông bớt đơn chiếc hơn.
Có những ngày hè rảnh rỗi, nó nằm dài trên chiếc ghế đầu hè và chợp mắt trong làn gió nhẹ hiu hiu. Những lúc tương tự, tôi có thể nhìn thấy nó sắp hơn. Gương mặt già nua in hằn những trở ngại của thế cuộc, đôi bàn tay khẳng khiu nổi rõ những đường gân xanh nhưng đôi bàn tay ấy chứa đựng biết bao nghị lực phi thường đã nuôi nấng cháu lớn khôn. Tôi luôn nhớ nụ cười hiền như nụ cười của một người đàn ông, tôi luôn nhớ tới đôi mắt lé và nếp nhăn nơi khóe mi ngày càng được đẩy lùi. Tôi vẫn nhớ đôi mắt nâu tương đối mờ của ông, nhưng ông luôn nói rằng ông vẫn rất hoạt bát. Đôi chân ông mảnh khảnh, nhưng mỗi khi ông mặc chiếc quần ca-rô đen cũ kỹ, ông lại kéo lên ngay trên đầu gối.
Ông chỉ mặc bốn chiếc áo sơ mi trắng nay đã bạc màu, hễ có người nào định mua cho ông quần áo hay đồ đoàn mới, ông đều từ chối và bảo mặc ít lắm. Ông có một đôi dép cao su không biết đi từ bao giờ nhưng đế dép đã mòn nặng. Ông là một người đàn ông đơn thuần. Tuy đơn thuần tương tự nhưng ông không tiếc gì với con cháu. Chính ông đã dạy cho tôi biết bao điều hay lẽ phải trong cuộc sống. Dù tôi còn nhỏ nhưng thầy đã dạy cho tôi nhiều kỹ năng cần thiết để sau này tôi có thể vận dụng vào cuộc sống. Ông cũng kể cho tôi rất nhiều câu chuyện hay, dạy cho tôi những bài học mà tôi chưa hiểu. Sống với ông tôi như được đắm mình trong biển tình yêu vô tận.
Tôi rất yêu ông, từng ngày từng tháng trôi qua tôi luôn lo sợ một ngày nào đó ông sẽ rời xa tôi mãi mãi. vì vậy, tôi càng trân trọng và yêu ông nhiều hơn. Ông không chỉ là người ông mà còn là người bạn, người thầy, người vô cùng quan trọng đối với tôi trong thế cuộc này.
3. Tả người ông đáng kính của em hay nhất – Mẫu số 3
Bố mẹ tôi là chưng sĩ nên công việc của họ rất bận rộn. Nên từ nhỏ tôi đã rất được ông nuông và chiều chuộng. Đó là lý do vì sao ông là người tôi yêu rất nhiều.
Ông tôi năm nay sáu mươi ba, đã nghỉ hưu từ lâu. Ông ta cao khoảng mét tám, cân đối. Do tuổi tác và công việc trước đây thường xuyên phải ngồi nhiều nên lưng ông tương đối cong. Tuy nhiên, điều này hoàn toàn không tác động tới vẻ đẹp trước đây của cô. Tóc cô có rất nhiều vệt trắng. Ông đùa rằng tóc ông có màu muối tiêu. Khuôn mặt cô rất hiền, với vầng trán cao và đôi mắt dịu dàng. thông thường, ông phải đeo một cặp kính gọng đen mới có thể nhìn rõ. Ông tôi không có râu, bởi vì ông nói rằng ông không thích râu. Hàng ngày ở nhà, ông thường mặc áo dài màu trầm như nâu, đen, xanh. Vào thời khắc đó, ông trông rất đơn thuần và dễ tiếp cận.
Khi phải đi xa, ông sẽ mặc vest, trông rất nghiêm túc. Hàng ngày, ông dành thời gian tập thể dục ở công viên trên phố, chơi cờ với bạn bè ở sân trước, săn sóc vườn cây cảnh… Nhưng ông dành nhiều thời gian và sức lực nhất để đánh với chúng. Ông cùng em chơi trò xây lâu đài, cùng em đóng vai, cùng em làm chưng sĩ… Ông không bao giờ quan tâm tới những trò chơi nhàm chán của lũ trẻ. trái lại, ông nhập vai rất tốt. Nhưng ông đã dạy tôi rất nhiều ngoài việc chơi bóng. Ông dạy tôi đọc, viết và làm toán mà tôi không hề sợ hãi chút nào. Ông cũng dạy tôi những kỹ năng hàng ngày như rửa bát, gấp quần áo, lau nhà… Ông dạy tôi những điều tốt đẹp và dạy tôi biết yêu thương mọi người. Nhiều người vẫn nói tôi giống ông nhất, từ thói quen tới cách ăn nói. có nhẽ vì tôi đã ở bên ông từ khi tôi còn nhỏ, chơi và học cùng ông hàng ngày nên tôi rất thích ông. có nhẽ, đơn thuần vì tôi là cháu của ông. Mỗi ngày, tôi luôn nguyện cầu rằng ông có sức khỏe tốt và có thể sống với tôi thật lâu, thật lâu.
Mỗi sáng, thấy ông đi tập thể dục về nhà. Chiều nào người ta cũng thấy ông đánh cờ trước sân nhà. Mỗi tối, người ta thấy ông cắt tỉa cây cảnh sau nhà. Mỗi ngày, hãy nói “Chào ông”. Bằng cách này, tôi rất hạnh phúc.
Trên đây Luật Minh Khuê vừa giới thiệu tới bạn bài viết Tả người ông đáng kính của em kèm dàn ý hay nhất Tập làm văn lớp 5. Mời những bạn tham khảo thêm những tài liệu hữu ích khác trên chuyên mục Giáo dục của chúng tôi!
Trích nguồn: Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung
Danh mục: Tổng hợp