tìm hiểu tám câu thơ cuối đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích thế nào? Cùng tham khảo bài viết dưới đây của Luật Minh Khuê nhé.
Mời những bạn tham khảo một số mẫu tìm hiểu tám câu thơ cuối trong đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích.
Bạn đang xem bài: tìm hiểu tám câu thơ cuối đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích siêu hay
1. tìm hiểu tám câu thơ cuối trong đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích mẫu 1
Nguyễn Du chính là ngọn cờ đầu đưa nền văn học chữ Nôm của dân tộc ta phát triển tới đỉnh cao với tuyệt tác truyện Kiều. Người ta đọc truyện và ấn tượng với nó không chỉ bởi tài năng của Nguyễn Du mà có nhẽ bởi tấm lòng nhân đạo của ông dành cho người phụ nữ tài hoa nhưng bạc phận. Với tám câu thơ cuối đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích chính là bức tranh tâm trạng đầy xúc động của Thúy Kiều qua cách nhìn cảnh vật.
Đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích nằm ở phần Gia biến và xiêu dạt khi gia đình gặp cơn tao loạn, Kiều đã quyết định bán mình để chuộc cha. Trải qua bao gian khổ Kiều đã bị Tú Bà đưa ra sống ở lầu Ngưng Bích. Trong tâm trạng của một con người xa quê và nhớ nhà trước quang cảnh của lầu Ngưng Bích một nỗi buồn mênh mang đã khiến cho Kiều có những xúc cảm:
Buồn trông cửa bể chiều hôm
Thuyền người nào thấp thoáng cánh buồm xa xa
Hai câu thơ tả cảnh biển khơi mênh mông dưới ánh chiều tà, thời khắc buổi chiều luôn là thời khắc gọi buồn gợi nhớ đặc biệt là đối với những kẻ tha phương xa xứ. Hình ảnh biển bát ngát nhưng chỉ có một con thuyền thấp thoáng xa xa, lúc ẩn lúc hiện như có như không. Chính sự lẻ loi, đơn chiếc của chiếc thuyền đã là hình ảnh ẩn dụ cho thân phận trơ thổ địa, lẻ loi của Kiều.
Buồn trông ngọn nước mới sa
Hoa trôi man mác biết là về đâu
Hình ảnh thuyền trôi vô định nhưng tới cánh hoa cũng vô định cũng chẳng biết về đâu. Cánh hoa rơi nơi sóng nước Kiều lại liên tưởng tới thân phận của mình, cuộc thế nàng cũng giống như một đóa hoa phù dung sớm nở tối tàn, bị gió dập sóng dồi. Xa cha mẹ là cuộc thế Kiều giống như cánh chim lạc bầy trong giông tố, không tự quyết định được phương hướng và tương lai của mình. Kiều nhắm mắt nhắm mũi mặc dòng đời xô đẩy
Buồn trông nội cỏ rầu rầu
chân trời mặt đất một màu xanh xanh
Màu cỏ ở đây không còn là cỏ non xanh tận chân trời giống như ngày tiết Thanh minh mà là nội cỏ rầu rầu, chính là một màu vàng úa, héo hon, thê lương. Màu xanh xanh nhưng lại nhàn nhạt tạo cho cỏ cây không còn nét tươi mà thêm vẻ ủ rũ tạo nên một sắc buồn tẻ nhạt. Tuổi thanh xuân của Kiều với tài năng trời phú và nét đẹp của mình nhưng Kiều đã phải chôn vùi tuổi thanh xuân ấy ở lầu Ngưng Bích.
Buồn trông gió cuốn mặt dềnh
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi
Hình ảnh biển khơi đang yên ả không có một tẹo âm thanh nhưng cuối khổ thư lại là tiếng sóng ầm ầm, tiếng sóng bốn phía như muốn cuốn hết đi thân phận nhỏ bé của Kiều, như chỉ trực chờ đẩy con người xuống vực thẳm. Sóng gió biển khơi hay thực chất là sóng gió cuộc thế đang chờ đón Kiều. Đó chính là những âm thanh báo hiệu một tương lai đầy bất chấp để sau đó Kiều liên tục gặp những khổ cực trong cuộc thế mình.
Với ngòi bút tài hoa và tinh tế của Nguyễn Du cảnh và tình uốn lượn song song. Cảnh vật thay đổi tạo thành một bộ bức tranh tứ bình về tâm trạng của Kiều với những nghi vấn tu từ, một loạt những từ láy đã gợi hình ảnh gợi cảm góp phần khơi dậy những cơn sóng trong lòng của Kiều. Với đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích đã cho ta thấy rõ những nét tâm trạng của Kiều, giúp ta có những sự cảm đớn đau về tương lai của Kiều ở phía trước. Đồng thời thể hiện được cái tài, cái tâm của Nguyễn Du.
Với 8 câu thơ ngắn gọn nhưng đã thể hiện được cái tài của Nguyễn Du trong văn pháp tả cảnh ngụ tình với tấm lòng nhân đạo của ông người đọc như thông cảm với số phận của nàng Kiều. Đồng thời lên án xã hội phong kiến đã đẩy những con người tài hoa nhưng không được xã hội coi trọng.
Bạn đang xem bài: tìm hiểu tám câu thơ cuối đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích siêu hay
2. tìm hiểu tám câu thơ cuối trong đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích mẫu 2
Khi nhắc tới đại thi hào Nguyễn Du ta không thể không nhớ tới tài năng sử dụng tiếng nói bậc thầy của ông. Một trong những đoạn trích tiêu biểu mô tả nội tâm nhân vật xuất sắc nhất của Nguyễn Du đó chính là đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích. Với tám câu thơ cuối của đoạn trích ta có thể cảm nhận được tâm trạng đớn đau, buồn tủi và đơn chiếc của Kiều ở lầu Ngưng Bích qua tài năng, nghệ thuật xuất sắc của đại thi hào.
Tám câu thơ cuối đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích chính là đỉnh cao trong nghệ thuật tả cảnh ngụ tình của Nguyễn Du. Với bốn cặp thơ lục bát không chỉ cho thấy được sự đớn đau đơn chiếc của Thúy Kiều khi bị giam lỏng ở lầu Ngưng Bích mà còn mang tới những dự cảm về một tương lai sóng gió cuộc thế.
Mở đầu bức tranh tâm trạng là điệp ngữ Buồn trông được lặp lại bốn lần tạo thành điệp khúc buồn bộc lộ nội tâm nhân vật với một nỗi buồn đang dâng lên tầng tầng lớp lớp
Buồn trông cửa bể chiều hôm
Thuyền người nào thấp thoáng cánh buồm xa xa
Cảnh vật ở lầu Ngưng Bích như thấu hiểu đồng điệu với nỗi đau của Thúy Kiều. Hình ảnh hoàng hôn gợi một cảnh chiều buồn, cả không gian mênh mông và thời gian qua con mắt của Kiều hình ảnh hoàng hôn ấy thật trầm buồn và uất giống như những nỗi sầu đang trào dâng trong tâm hồn của nàng. Chiều hôm là khi bóng đêm dần bao phủ. Đây chính là khoảng thời gian yên tĩnh để con người ta sống chậm lại, để có những chiêm nghiệm và suy ngẫm về cuộc thế. Với không gian chiều tà mênh mông trước biển cả rộng lớn, Thúy Kiều cũng tủi phận và nghĩ về thân phận mình. Kiều thấm thía hơn nữa sự đơn chiếc bé nhỏ và tình cảnh trớ trêu của bản thân mình. Không gian rộng lớn và hình ảnh chiếc thuyền nhỏ bé khiến cho tâm trạng của người con gái xa nhà càng thêm buồn tủi, đơn chiếc, xót xa.
Kiều mong mỏi một mái ấm gia đình, một người để dựa vào thế nhưng Thuyền người nào thấp thoáng chính là biểu tượng của sự sống có người nhưng sự thấp thoáng ở đây và từ xa xa đã cho thấy điều hư ảo, mờ mịt mà không có thật. Với nghệ thuật đảo ngữ đã nhấn mạnh sự nhỏ bé, xa xôi, mờ ảo của con thuyền nơi cửa bể. Chiếc thuyền lênh đênh như Kiều mờ mịt không bến, không bờ, không phương hướng giống như cuộc thế của Kiều.
Khi ngắm nhìn cảnh mặt biển phía xa Kiều cảm thấy buồn nên đã tìm về cảnh vật xung quanh mình sắp hơn để có thể quan sát tận tường hơn để không còn thấy thấp thoáng, không còn thấy mịt mù như con thuyền kia nữa. Thế nhưng
Buồn trông ngọn nước mới sa
Hoa trôi man mác biết là về đâu
Giữa dòng nước đang cuộn chảy phía dưới chân kìa những cánh hoa đang xoay tròn, bị cuốn trôi đi. Cánh hoa mỏng manh ấy chính là ẩn dụ về số phận của người con gái chìm nổi giữa dòng đời, gợi nhắc về một số phận đầy thảm kịch của nàng. nghi vấn tu từ hoa trôi man mác biết là về đâu giống như xoáy vào trong tâm tư của người đọc. Ta thấy sự vô vọng và thấy sự buông xuôi của Kiều.
Buồn trông nội cỏ rầu rầu
chân trời mặt nước một màu xanh xanh
Hình ảnh ngọn cỏ không còn xanh non như trước mà đã rầu rầu càng nhấn mạnh thêm nỗi ưu phiền của nàng. Trong quang cảnh vắng lặng ấy Kiều muốn nghe được một tiếng vọng lại của một lời hồi đáp của con người để nàng cảm thấy yên ủi và được thấy đỡ đơn chiếc
Buồn trông gió cuốn mặt dềnh
Ầm ầm tiếng sóng vây quanh ghế ngồi
Cả sáu câu thơ đầu đều không có một tẹo âm thanh nhưng ở hai câu thơ cuối tiếng sóng ầm ầm thể hiện sự đột ngột bất thần. Từ ầm ầm cũng là soi cầu tương lai về một số phận, về những thảm kịch mà Kiều phải chịu đựng tiếp theo.
Qua tám câu thơ ta thấy được văn pháp tả cảnh ngụ tình tài hoa của Nguyễn Du. Đó chính là tâm trạng của người con xa xứ, của một con người tài hoa nhưng bạc phận bị xã hội ruồng bỏ.
Trên đây là tìm hiểu 8 câu thơ cuối Kiều ở lầu Ngưng Bích luật Minh Khuê xin gửi tới độc giả. Mong rằng bài viết trên là tài liệu tham khảo hữu ích dành cho bạn. Cảm ơn bạn đã quan tâm theo dõi. Chúc những bạn học tốt.
Trích nguồn: Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung
Danh mục: Tổng hợp