Dưới đây là một số mẫu Viết bài luận thuyết phục người khác từ bỏ thái độ sống thờ ơ vô cảm do Luật Minh Khuê biên tập. Kính mời quý độc giả theo dõi để có thêm ý tưởng cho những bài viết của mình.
Dàn ý bài luận thuyết phục người khác từ bỏ thái độ sống thờ ơ vô cảm chi tiết
I. Mở bài:
- Giới thiệu về tình trạng thái độ sống thờ ơ, vô cảm trong xã hội ngày nay.
- Những hệ quả tiêu cực của thái độ này đối với bản thân và xã hội.
- Tầm quan trọng của việc từ bỏ thái độ sống thờ ơ, vô cảm để có cuộc sống tốt hơn.
II. Thân bài:
tìm hiểu nguyên nhân dẫn tới thái độ sống thờ ơ, vô cảm: sự áp đặt của xã hội, stress, sức ép cuộc sống, lạm dụng công nghệ, thiếu niềm tin vào chính mình, v.v.
Bạn đang xem bài: Viết bài luận thuyết phục người khác từ bỏ thái độ sống thờ ơ vô cảm
Chứng minh rằng việc từ bỏ thái độ sống thờ ơ, vô cảm sẽ mang lại nhiều lợi ích cho bản thân và xã hội:
- Tăng cường cảm giác hạnh phúc, yêu đời và say mê cuộc sống.
- Tăng cường tình cảm, kết nối xã hội, và trở thành một người sống tích cực.
- Tăng sức khỏe, giảm stress và mạo hiểm tới tâm lý.
Đưa ra những giải pháp cụ thể để từ bỏ thái độ sống thờ ơ, vô cảm:
- Tập trung vào những điều tích cực và thú vị trong cuộc sống.
- Tìm hiểu và theo đuổi thị hiếu của mình.
- Tìm kiếm sự trợ giúp từ gia đình, bạn bè, chuyên gia tâm lý, v.v.
III. Kết bài:
- Tóm tắt lại lợi ích của việc từ bỏ thái độ sống thờ ơ, vô cảm.
- Kêu gọi mọi người hãy chủ động thay đổi thái độ để có cuộc sống tốt hơn.
- Kết thúc bài viết bằng một câu châm ngôn, thông điệp để nhấn mạnh tầm quan trọng của việc từ bỏ thái độ sống thờ ơ, vô cảm
Bài luận thuyết phục người khác từ bỏ thái độ sống thờ ơ vô cảm – Mẫu số 1
ngày nay, xã hội đang phát triển đồng thời với những thách thức và khó khăn, trong đó bệnh tật là một trong những vấn đề đáng quan tâm nhất trong việc phát triển quốc gia. Ngoài những bệnh về sức khỏe và tính mệnh như bệnh tim, bệnh lao phổi, ung thư,… chúng ta cũng phải đối mặt với những bệnh về ý thức và lối sống của con người như bệnh ích kỷ, bệnh vô cảm,… Trong số này, bệnh vô cảm được xem là một căn bệnh nguy hiểm gây tác động xấu tới tư nhân và cả xã hội, cần phải được ngăn chặn và chữa trị kịp thời.
“Bệnh vô cảm” như một dịch bệnh đang lan rộng trong xã hội và nhiều người đều mắc phải, dù là nhẹ hay nặng. Vô cảm là thái độ thờ ơ, không có xúc cảm trước những sự vật, hiện tượng xung quanh và cả nỗi khổ đau, xấu số của người khác. Đây là một cách sống tiêu cực, hoàn toàn trái với truyền thống đạo đức nhân ái và vị tha của dân tộc ta. Ban đầu, vô cảm chỉ là một trạng thái tâm lý, nhưng ngày nay, đó đã trở thành một căn bệnh trầm kha khó chữa. Nó đã xâm nhập vào tất cả những tầng lớp và lứa tuổi, đặc biệt là ở những thành phố lớn với lối sống hiện đại.
ngày nay, sự phát triển của xã hội đã mang lại cho con người cuộc sống vật chất đầy đủ nhưng cũng dẫn tới tính ích kỉ và quên đi trị giá ý thức. tiền nong, danh vọng và quyền lực đã trở thành những cám dỗ khiến nhiều người quên đi cảm nhận và trị giá của đời sống ý thức. Tuy nhiên, không phải lúc nào chúng ta cũng có thể đổ lỗi cho hoàn cảnh khách quan. Thực tế, “bệnh vô cảm” nhiều khi xuất phát từ tính ích kỉ và suy nghĩ hạn hẹp của chính chúng ta.
“Bệnh vô cảm” có rất nhiều dạng biểu hiện khác nhau, từ sự thờ ơ tới niềm vui hay nỗi buồn của người xung quanh, tới thái độ lạnh lùng và tàn nhẫn trước đau thương của đồng loại. Điều đáng sợ nhất là khi “bệnh vô cảm” khiến chúng ta không cảm thấy đau xót hay động lòng trước những nạn nhân của thiên tai, trẻ em mồ côi, người già bị bỏ rơi hay những người khuyết tật. Thái độ này không chỉ làm tổn thương người khác mà còn đẩy mình vào cảnh cô độc, không có tình người. Chỉ một ánh mắt dửng dưng, khỉnh bỉ của chúng ta có thể gây ra những tổn thương không thể khôi phục được cho người khác.
Vì vậy, để giúp mình và những người xung quanh cảm nhận được trị giá của đời sống ý thức, chúng ta cần đối diện với “bệnh vô cảm” và chủ động thay đổi thái độ của mình. Chúng ta cần rèn luyện tính nhân đạo, tình cảm, và có thái độ chia sẻ và thông cảm với những người xung quanh, đặc biệt là những người gặp vấn đề. Điều này giúp chúng ta có một cuộc sống đầy ý nghĩa và hạnh phúc hơn, và đồng thời tạo điều kiện cho xã hội trở nên tốt đẹp hơn.
“Bệnh vô cảm” là tình trạng mà người bệnh không thể cảm nhận hoặc thể hiện ra xúc cảm. Tình trạng này có thể thể hiện qua thái độ dửng dưng hoặc cố tình né tránh khi chứng kiến người gặp nạn trên phố. Nhiều người bỏ đi mà không quan tâm tới nạn nhân vì sợ mất thời gian hoặc sợ liên lụy tới bản thân. Tại trường học hoặc lớp học, “bệnh vô cảm” có thể thể hiện qua thái độ thiếu quan tâm đối với bạn bè yếu kém hoặc có hoàn cảnh khó khăn. những người mắc bệnh vô cảm có thể cư xử lạnh nhạt và thiếu hòa đồng với bạn bè và người thân, dẫn tới những mối quan hệ lỏng lẻo và đơn chiếc ý thức.
Câu chuyện ngụ ngôn “Cháy nhà láng giềng bình chân như vại” đã được kể từ rất lâu trước đây. Nó kể về một người đàn ông sống sắp nhà láng giềng và khi nhà láng giềng bị cháy, ông ta vẫn thản nhiên nằm ngủ dù biết rõ rằng nhà láng giềng đang trong tình trạng nguy hiểm. Ông ta tự nói rằng không phải nhà của mình bị cháy nên không quan tâm. Cuối cùng, lửa cháy đã lan sang nhà ông ta và hủy hoại mọi thứ. Lúc đó, ông ta mới trông thấy hậu quả của sự lạnh nhạt và hối hận vì không quan tâm tới những người khác.
ngày nay, “bệnh vô cảm” là vấn đề phổ biến trong xã hội và biểu hiện dưới nhiều phương thức và mức độ khác nhau. Thí dụ, một thanh niên không nhường chỗ cho cụ già trên xe buýt hoặc một học sinh lớn không đỡ dậy cho em nhỏ té ngã. Người ta còn có thể thấy nhiều người cố tình luồn lách trên phố, không biết nhường đường và vi phạm luật giao thông, hoặc không trợ giúp người bị tai nạn. Thậm chí, họ quay lưng trước tình cảnh đau thương của đồng bào trong hoàn cảnh thiên tai, bão lụt hoặc số phận xấu số của hàng nghìn trẻ em mồ côi và người già không nơi nương tựa… Đây là thái độ thờ ơ, lạnh nhạt tới tàn nhẫn, rất đáng phê phán và lên án. nếu như không, nó sẽ trở thành một hiện tượng thông thường được xã hội chấp nhận và lan rộng như một bệnh dịch nguy hiểm.
Ở mức độ cao hơn, bệnh vô cảm đồng nghĩa với thái độ vô trách nhiệm, gây ra tác hại không nhỏ cho xã hội và quốc gia. Chúng ta có thể lấy ví dụ trong những ngành nghề như xây dựng, giao thông vận tải, giáo dục, y tế… Đó là những người có chức có quyền kí duyệt những dự án dự án lớn mà không suy nghĩ tới hậu quả trong tương lai, và cộng đồng dân cư sẽ sống ra sao sau mười năm hai mươi năm. Chỉ vì một mối lợi nhỏ, họ có thể xóa sạch nhiều khu rừng nguyên sinh, biến chúng thành trang trại trồng cà phê… nhưng cà phê chưa thu hoạch được thì lũ đã tràn về, gây thiệt hại to lớn về người và tài sản. Tóm lại, bệnh vô cảm và thái độ vô trách nhiệm là những vấn đề nghiêm trọng cần phải khắc phục để bảo vệ sự phát triển vững bền của xã hội và quốc gia.
do vậy, chúng ta cần cùng nhau lên án bệnh vô cảm, thái độ thờ ơ, lạnh nhạt để lan tỏa điều tốt đẹp; và đồng thời xoá sổ cái ác, cái xấu. nếu như chúng ta thực hiện những điều này đồng bộ và quyết liệt, thì chắc chắn rằng trong không xa, quốc gia Việt Nam sẽ tự hào đứng vững bên những cường quốc trên toàn cầu, đúng như lời nguyện cầu của bác bỏ Hồ.
Bài luận thuyết phục người khác từ bỏ thái độ sống thờ ơ vô cảm – Mẫu số 2
Thái độ sống thờ ơ vô cảm đang dần trở nên phổ biến trong xã hội ngày nay, đặc biệt là trong thời đại công nghệ thông tin phát triển mạnh mẽ. Tuy nhiên, thái độ này đang gây ra nhiều tác hại và tác động tới cuộc sống của chúng ta. Vì vậy, chúng ta cần phải từ bỏ thái độ sống thờ ơ vô cảm để xây dựng một cộng đồng tốt đẹp hơn.
Thứ nhất, thái độ sống thờ ơ vô cảm tác động tới quan hệ giữa con người. Khi chúng ta trở nên thờ ơ với những người xung quanh, chúng ta sẽ mất đi sự nhạy cảm và đồng cảm. Điều này dẫn tới việc chúng ta trở nên ít quan tâm tới những người xung quanh, và thậm chí có thể gây ra sự thiếu tôn trọng và xung đột giữa những tư nhân.
Thứ hai, thái độ sống thờ ơ vô cảm cũng gây ra tác hại tới môi trường sống của chúng ta. Khi chúng ta trở nên thờ ơ với môi trường, chúng ta sẽ không quan tâm tới việc bảo vệ nó và điều này dẫn tới tình trạng ô nhiễm và suy thoái môi trường. Việc từ bỏ thái độ sống thờ ơ vô cảm sẽ giúp chúng ta trở nên nhạy cảm hơn với môi trường xung quanh, và chúng ta sẽ có những hành động tích cực hơn để bảo vệ và giữ gìn môi trường sống của chúng ta.
Thứ ba, thái độ sống thờ ơ vô cảm còn tác động tới sức khỏe ý thức của con người. Khi chúng ta trở nên thờ ơ và vô cảm, chúng ta sẽ mất đi cảm giác hạnh phúc và đầy đủ trong cuộc sống. Điều này dẫn tới tình trạng mất động lực, lo lắng, trầm cảm và stress. Việc từ bỏ thái độ sống thờ ơ vô cảm sẽ giúp chúng ta trở nên tích cực hơn trong cuộc sống.
Để ứng phó với thái độ vô cảm, chúng ta cần tập trung vào giáo dục và tăng nhận thức cho mọi người về tầm quan trọng của trách nhiệm tư nhân và ý thức đồng đội trong xã hội. Chúng ta cần khơi gợi và phát triển tình cảm, lòng nhân ái và sự chia sẻ với những người xung quanh.
Việc cải thiện tâm lý của mỗi tư nhân cũng rất quan trọng. Chúng ta cần học cách đối mặt với sức ép, căng thẳng và khó khăn trong cuộc sống một cách tích cực và có trách nhiệm. Điều này giúp chúng ta trở nên mạnh mẽ hơn để vượt qua những vấn đề và đồng thời giúp ta cảm thấy hạnh phúc hơn khi có thể trợ giúp người khác.
Ngoài ra, cần phải có sự hỗ trợ từ những tổ chức và cơ quan chính phủ để đưa ra những chính sách và quy định có tính chất xã hội hóa, nhằm tăng nhận thức và động viên mọi người hành động tích cực cho sự phát triển vững bền của xã hội.
Cuối cùng, chúng ta cần nhìn nhận một cách trung thực về những hậu quả của thái độ vô cảm. Thái độ này không chỉ gây ra những tác hại lớn cho xã hội mà còn tác động tới chính mỗi người. nếu như chúng ta không có trách nhiệm và tâm huyết trong cuộc sống, chúng ta sẽ khó có được một cuộc sống ý nghĩa và hạnh phúc.
Trong thời đại ngày nay, thái độ vô cảm đang dần trở nên phổ biến hơn, tuy nhiên chúng ta có thể ngăn chặn và ứng phó với nó bằng cách tăng nhận thức và đạo đức của mỗi người trong xã hội. Bằng cách này, chúng ta có thể xây dựng một xã hội đầy tình yêu thương, đồng cảm và trách nhiệm, giúp mỗi người trong chúng ta trở thành một công dân tốt và đóng góp cho sự phát triển vững bền của quốc gia.
Trích nguồn: Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung
Danh mục: Tổng hợp