11 Bài văn Miêu tả một dòng sông, dòng suối hoặc dòng kênh đang chảy hay nhất
Bạn đang xem bài: 11 Bài văn Miêu tả một dòng sông, dòng suối hoặc dòng kênh đang chảy hay nhất
Trang trước
Trang sau
11 Bài văn Miêu tả một dòng sông, dòng suối hoặc dòng kênh đang chảy hay nhất
Đề bài: Miêu tả một dòng sông, dòng suối hoặc dòng kênh đang chảy.
Dàn ý Miêu tả một dòng sông, dòng suối hoặc dòng kênh đang chảy
1. Mở bài: Giới thiệu con sông, cảnh sông nước xung quanh đang chảy.
2. Thân bài:
* Tả bao quát:
– Dòng sông bắt nguồn từ đâu.
– Dọc hai bên bờ sông gồm những gì?
– Dòng sông chảy về hướng nào?
* Tả chi tiết:
– Vào buổi sáng:
+ Dòng sông chảy siết êm đềm, lấp lánh phản chiếu ánh nắng mặt trời.
+ Nước sông trong vắt, thỉnh thoảng có phù sa màu nâu.
+ Những con người đang thả lưới bắt cá, tôm.
– Vào buổi trưa:
+ Những cơn gió mát thổi qua mặt sông trở nên lăn tăn, rặng cây xung quanh con sông trở nên rung rinh.
+ Những con cá thỉnh thoảng trồi lên trên mặt nước hít thở không khí.
– Vào buổi chiều:
+ Những đàn trâu, đàn bò bắt đầu lũ lượt ra về.
+ Mặt nước phản chiếu ánh hoàng hôn, khiến dòng sông trở nên thật kỳ bí và thú vị.
– Vào buổi tối:
+ Khi trăng lên, mặt sông phủ màu vàng óng ánh thật lung linh.
+ Những cụ già đến bờ sông hóng mát trong ngày hè.
3. Kết bài: Nêu cảm nhận về con sông, cảnh sông nước xung quanh đang chảy.
Miêu tả một dòng sông, dòng suối hoặc dòng kênh đang chảy (mẫu 1)
Sông gì tên một loài hoa
Thơm hương sắc thắm gần xa yêu chiều?
Chắc hẳn ai ai cũng biết sông đó chính là dòng sông Hồng đỏ nặng phù sa.
Không phải ngẫu nhiên mà người ta lại đặt cho con sông ấy cái tên “thơm hương sắc thắm” như vậy. Bởi con sông này bao giờ cũng mang một sắc hồng đặc biệt. Nhìn từ trên cao, người ta có thể ngỡ dòng sông là một dải lụa mềm mại lượn quanh thành phố. Dọc đôi bờ sông là ruộng ngô, cây trái xanh ngút một màu. Giữa những lùm cây, thấp thoáng ẩn hiện những mái nhà ngói đỏ.
Mùa mưa, nước lũ dâng cao, vẻ hồng đỏ của dòng sông lại càng thêm đậm. Nước chẳng rõ từ tận đâu cứ cuồn cuộn chảy. Mặt sông mất hẳn sự yên ả vốn có, thay vào đó là vô vàn sóng nước nhấp nhô cuộn lên tỏa xuống. Những làn nước chảy miết vào bờ, có khi cuốn cả những cây ngô đang trổ bắp. Chừng một hai ngày, mưa tạnh, nước sông rút hẳn. Mặt nước chỉ còn những con sóng nhẹ lăn tăn gợn theo gió. Mấy chiếc thuyền, ghe của bà con chài lưới lại lênh đênh ra sông để đánh bắt cá tôm.
Tôi thích nhất sông Hồng về đêm. Những chiếc cầu cong cong, lấp lánh ánh điện bắc qua làn nước sóng sánh. Chiếc cầu Nhật Tân lúc nào cũng miệt mài thay sắc: xanh – đỏ – tím – vàng. Cầu tựa như chiếc cầu vồng bắc qua sông Hồng vậy. Dòng nước sông Hồng lúc này chảy trôi nhẹ êm lắm! Dưới ánh trăng vằng vặc, sông nhẹ nhàng cất khúc hát đồng quê, rì rào, êm ả. Sông đón ánh trăng như tham lam muốn trăng là của riêng mình. Những ngày còn thơ, bọn trẻ quê tôi thường ra sông múc ánh trăng vàng như một câu ca nào đó. Khi múc, mặt trăng tròn tan theo làn nước. Chúng tôi ngỡ là múc được trăng rồi. Nào ngờ chỉ một lúc sau, trăng lại tròn vành vành dưới làn nước kia. Nhưng vì thế, chúng tôi lại càng cảm thấy thích thú, mừng vui.
Bao đời nay, con sông mang tên loài hoa ấy vẫn miệt mài chảy, miệt mài bồi đắp phù sa. Nhờ dòng chảy hoài vô tận ấy, bao cánh đồng đã xanh mướt rồi ra hạt lúa trĩu vàng. Sông Hồng đẹp, đẹp vẻ đẹp hiền hòa, thơ mộng, đẹp vẻ đẹp tươi xanh, trù phú như chính cái tên của nó.
Miêu tả một dòng sông, dòng suối hoặc dòng kênh đang chảy (mẫu 2)
Róc rách…róc rách…nước từ trên thượng nguồn đổ về nghe thật vui tai. Đó là con suối ở bản em.
Cảnh vật ở bản em đẹp lắm. Vẻ đẹp tự nhiên và giản dị. Con suối nằm ngay cạnh bản. Không biết nó bắt nguồn từ đâu xa lắm, chỉ biết mỗi mùa lũ nước chảy rất xiết. Nhìn từ trên cao con suối như một dải lụa trắng mềm mại uốn quanh. Dải lụa ấy khá rộng với dài. Lòng suối có những hòn đá to màu xám đen, bướng bỉnh nằm trắng ngang. Có những tảng đá rất to nằm ngay bên bờ suối , thỉnh thoảng buổi chiều người trong bản ra đó ngồi hóng gió. Dòng nước trong veo, mát lành thấy rõ những viên đá cuội màu bạc lấp lánh. Lẫn trong đó là lớp cát mịn màng mỗi lần đi lên ta thấy bàn chân êm êm. Vào buổi chiều tà, ánh mặt trời chiếu rọi xuống, con suối lấp lánh như dát vàng. Tiếng nước chảy tạo thành bản nhạc vui tai và hấp dẩn, lúc nào cũng róc rách từ tốn nhưng có lúc chảy rất nhanh. Vào những đêm trăng sáng, gió từ ngoài đồi thổi vào hoà cùng tiếng nước chảy cảm tưởng như đang sống trong thế giới thần tiên. Bên bờ suối là hàng cây xanh mướt. Xa xa, những dãy núi đồi nối đuôi nhau chạy tít tắp. Vẻ đẹp của núi rừng thật hoang sơ nhưng cũng rất hấp dẫn.
Con suối là người bạn thân thiết của người dân trong bản. Nó đã gắn bó với bao thế hệ người nơi đây. Cứ chiều chiều, người trong bản lại ra suối lấy nước, giặt giũ… Trẻ con trong làng đi học cũng lội qua con suối này, vì thế nó gần gũi như người bạn…
Dù sau này có xa quê nhưng em sẽ không bao giờ quên bản làng của mình cũng như con suối xinh xắn ấy.
Miêu tả một dòng sông, dòng suối hoặc dòng kênh đang chảy (mẫu 3)
Quê hương em có dòng sông Thu Bồn quanh năm nước chảy hiền hòa, dòng sông mang đến cho cây trái tốt tươi và nguồn lợi thủy sản cho những người sinh sống bên cạnh dòng sông.
Mỗi ngày ở bến sông mọi người thi nhau bơi lội, tắm gội. Đám con nít thì thi nhau ngụp lặn đuổi bắt, hắt nước vào nhau, huyên náo cả khúc sông.
Vào những ngày mưa bão, nước sông lên cao, dòng sông đục ngầu, những đợt sóng dâng cao hất mạnh vào chân đế. Mọi người không lo lắng mà lo gia cố những nơi đê yếu tránh vỡ đê, những mùa nước lên mang theo vô số phù sa và tôm, cá.
Sông Thu Bồn như một dòng mạch tràn đầy sinh lực của mảnh đất Quảng Nam – Đà Nẵng, len lỏi qua những vùng núi non hiểm trở mạn tây Quảng Nam rồi đổ xuống các cánh đồng phì nhiêu. Sông bắt nguồn từ đỉnh núi Ngọc Linh cao 2598 mét, ban đầu Thu Bồn chỉ là dòng sông nhỏ âm thầm chảy qua các ghềnh đá cheo leo trên vùng núi phía Tây Nam của tỉnh Quảng Nam. Nhờ tăng thêm lưu lượng từ sông Tiên, sông Tranh trên địa hạt Trà My và Tiên Phước, sông Thu Bồn vượt qua bao đồi núi đưa phù sa bồi đắp cho vùng Quế Sơn, Đại Lộc, Duy Xuyên. Tại đây, Thu Bồn hội ngộ cùng sông Vu Gia, trải phù sa ra khắp vùng đất Điện Bàn theo hai hướng: hướng Bắc vẫn là hướng chính với tên Thu Bồn (có nơi còn gọi là sông Chợ Củi, hướng Nam nhánh nhỏ hơn là sông Bà Rén. Gần đến biển, Thu Bồn và Bà Rén gặp lại nhau để hoà với dòng Trường Giang chảy qua phố cổ Hội An rồi đổ ra biển Cửa Đại.
Dòng sông quê em như lưu giữ nhiều kỉ kiệm của bao thế hệ người dân quê em. Với em, dòng sông cũng là người bạn thân thiết và đi đâu em cũng nhớ về nó như một kỉ niệm tuổi thơ và gắn bó với quê hương.
Miêu tả một dòng sông, dòng suối hoặc dòng kênh đang chảy (mẫu 4)
Trên đất nước Việt Nam có biết bao nhiêu là dòng sông đẹp như sông Đồng Nai, sông Mã,… nhưng dòng sông Hồng là nơi có nhiều cảnh đẹp gắn liền với đời sống người Hà Nội.
Từ trên cao nhìn xuống, dòng sông như một dải lụa đào mềm mại vắt ngang qua những xóm làng. Viền (dọc) theo hai bên bờ sông là những bãi mía, ruộng ngô, vườn cây ăn quả xanh ngút tầm mắt. Khi chim én ríu rít gọi xuân về, dòng sông quê tôi như trào dâng sức sống tuổi thanh xuân. Buổi sớm, mặt sông phẳng lặng, thấp thoáng sương trong một vẻ yên tĩnh lạ thường. Cây cối hai bên bờ sông im lìm như còn đang chìm vào giấc ngủ. Các dãy thuyền chài sát bờ le lói ánh lửa nấu cơm để chuẩn bị ra khơi đánh cá. Đâu đây đã có người đi bộ, thể dục chuẩn bị đón ngày mới. Nắng lên, những tia sáng mặt trời chiếu xuống dòng sông đỏ đậm phù sa làm mặt nước lấp lánh hồng tươi trong nắng sớm. Xuôi theo dòng nước chảy, tiếng người í ới, tiếng mái trèo khua nước rạt rào nhộn nhịp. Mọi người trên bờ, dưới sông đều bắt đầu hoạt động. Chiếc cầu cong cong nối liền hai bên bờ sông hối hả người qua lại.
Buổi chiều, khi mặt trời khuất dần, dòng sông đỏ lựng rồi tím dần, cảnh vật hai bờ sông sẫm lại. Khi hoàng hôn xuống, dân chài lưới đã trở về sau một ngày đánh cá, tiếng sóng vỗ mạn thuyền, tiếng gọi nhau í ới, tiếng trẻ con vui đùa hòa lẫn vào ánh đèn mờ ảo dưới sông cũng là lúc trên cầu nhộn nhịp người đi dạo. Mọi người dừng lại ngắm cảnh trên chiếc cầu Long Biên cổ kính hàng trăm năm. Họ thả hồn mình trên dòng sông mênh mông với làn gió nhẹ thoang thoảng. Dòng sông hiền hòa như đang dang tay ôm tất cả vào lòng. Cảnh sông Hồng thật yên bình, thơ mộng và lãng mạn làm sao. Những đêm trăng sáng, mặt sông lấp loáng ánh vàng. Nước sông thẫm lại in rõ cả vầng trăng tròn và muôn ngàn vì sao lung linh.
Em rất là yêu dòng sông Hồng vì dòng sông đã góp phần làm nên thành phố Hà Nội thêm tươi đẹp, trù phú.
Miêu tả một dòng sông, dòng suối hoặc dòng kênh đang chảy (mẫu 5)
Quê tôi có dòng sông Hồng chảy qua. Nơi đây đã chôn dấu không biết bao nhiêu kỉ niệm của tôi thời bé dại. Đến khi lớn khôn, tôi vẫn chẳng thể nào quên được người bạn hùng vĩ ấy.
Từ trên cao nhìn xuống, dòng sông như một dải lụa đào vắt ngang đồng bằng Bắc Bộ. Nước sông đỏ như màu gạch non. Hai bên bờ, những bãi mía, nương dâu xanh mướt một màu. Bình thường, dòng sông luôn hiền hòa và lặng lẽ. Chính dòng sông ấy đã nuôi sống cả nhà tôi. Mẹ tôi là người lái đò trên sông đã bao năm mới cảm nhận được con sông, hiểu nó như người bạn. Nhà thơ Tế Hanh có viết:
Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Con sông của Tế Hanh thật là đẹp, nên thơ. Chính vì vậy mà nhà thơ rất yêu nó. Sông Hồng lại có một vẻ đẹp khác. Chúng tôi coi nó như một người bạn đã chia sẻ. Nhớ những buổi tắm sông, thấy vị phù sa mằn mặn, mát nồng, chúng tôi lại càng yêu sông hơn, cứ muốn vùng vẫy mãi trong làn nước mát.
Sông Hồng đẹp lắm! Cùng một ngày, mà nó có đến ba màu khác nhau. Những màu sắc rất thật của thiên nhiên mà con người khó có thể tạo ra được. Buổi sáng nhờ mặt trời thân thiện chiếu vàng, dòng sông như được khoác thêm một chiếc áo choàng lung linh, dát bạc lên trên lớp áo đỏ gạch. Trưa đến, những hạt nắng thi nhau xuống tắm làm cho con sông ánh lên màu nắng vàng hoe. Chiều về, khi ánh mặt trời dần dần dịu lại, sông lại trở về lớp áo giản dị thường ngày, là nơi để trẻ con vui đùa, các bà mẹ vừa nói chuyện vừa giặt quần áo, cảnh sinh hoạt tấp nập, đông vui, thỉnh thoảng xen lẫn tiếng cười khanh khách của lũ trẻ. Buổi tối bên sông, tôi thường rủ các bạn thả đèn hoa. Dòng sông lúc này được ánh trăng chiếu vào, rực rỡ, lung linh kì ảo như khoác chiếc áo vàng lóng lánh. Chúng tôi chạy đến bờ sông, thả những chiếc đèn bằng giấy màu xuống. Đẹp quá! Sáng quá!
Sông Hồng thơ mộng là vậy nhưng khi mùa lũ lụt đến, nó thay đổi hẳn. Tôi còn nhớ như in cái lần ấy, khi tôi chạy ra vui đùa với con sông mà không biết mùa lũ đã tới. Tôi bỗng thấy nước sông sôi sùng sục, tung bọt đỏ ngầu, giận dữ cuồn cuộn chảy. Tôi sợ hãi chạy về hỏi mẹ: “Mẹ ơi! Con sông bị phù phép rồi mẹ ạ! Nó hung dữ lắm, khắc hẳn mọi ngày!”.
Cho đến bây giờ, sông vẫn là người bạn vô cùng thân thiết của tôi
Mẹ cười, xoa đầu tôi, nói rằng:
– Không phải đâu! Đó là lũ lụt! Khi mùa lũ hết, con sông sẽ hiền hòa như xưa.
Tôi đã hiểu rằng đó là hiện tượng thiên nhiên mà con sông lớn nào cũng có. Ngày ngày trôi qua, mùa lũ khép lại, con sông lại trở về như xưa, dòng nước phù sa đi tưới tắm cho bao miệt vườn cây trái. Tôi không còn sợ mỗi khi con sông “thay đổi” nữa, mà tôi cảm thấy tự hào vì đó là nét hùng vĩ của con sông quê tôi.
Cho đến bây giờ, sông vẫn là người bạn vô cùng thân thiết của tôi. Sông gắn bó với tuổi thơ tôi và cả khi tôi trưởng thành. Mỗi lần về thăm quê, tôi lại cùng bọn trẻ thả đèn giấy trôi sông. Mặt sông lại ánh lên như chào mừng tôi trở về với mảnh đất quê hương yêu dấu.
Miêu tả một dòng sông, dòng suối hoặc dòng kênh đang chảy (mẫu 6)
Em sống ở một vùng quê nhỏ nơi có những cánh đồng lúa bát ngát và dòng sông Thái Bình hiền hòa chảy qua. Dòng sông nhỏ ấy gắn liền với bao kỉ niệm tuổi thơ của em cũng như bao bạn nhỏ khác.
Sông Thái Bình quê em là một nhánh của sông Hồng, dòng sông chảy qua biết bao xóm làng cung cấp nước cho những cánh đồng xanh mướt, mang đến nguồn nước tưới dồi dào cho hoạt động sản xuất của các bác nông dân. Em thích ngắm nhìn dòng sông vào buổi chiều tà, bởi lúc này mặt trời chuẩn bị khuất sau những đám mây, nước sông mang theo màu hồng ấm áp, nhịp chảy dường như cũng chậm và nhẹ nhàng hơn.
Nhìn trên cao dòng sông như một dải lụa dài thướt tha. Vào buổi trưa những tia nắng vàng phản chiếu xuống mặt sông lấp lánh. Bên trên những triền đê là những cây đa cổ thụ to lớn, tỏa bóng râm một khoảng lớn, đây cũng chính là nơi chơi đùa quen thuộc của những đứa trẻ con chúng em. Vào những buổi tối của ngày rằm dòng sông như là một tấm gương khổng lồ phản chiếu hình ảnh của vầng trăng, dòng sông cũng lấp lánh, diễm lệ hơn.
Em rất yêu quý dòng sông quê mình, dòng sông là nơi chứa đựng biết bao kỉ niệm đẹp của thời thơ ấu.
Miêu tả một dòng sông, dòng suối hoặc dòng kênh đang chảy (mẫu 7)
Nhân dịp nghỉ hè em cùng bố mẹ về quê thăm ông bà. Quê em đã thay đổi rất nhiều từ nhà cửa đến đường xá nhưng có một thứ gần như vẫn nguyên vẹn giống trong ký ức em khi em chưa lên thành phố đó chính là dòng sông.
Dòng sông quê em là một con sông nhỏ của vùng quê Bắc Bộ, đó là một dòng sông nhỏ, nhịp chảy hiền hòa vắt ngang qua vùng quê em từng sinh sống và một số địa phương khác. Sau nhiều năm dòng sông vẫn đẹp như vậy, vẫn là cái mát lành, là sắc xanh đầy thơ mộng của làn nước, vẫn là nhịp chảy chậm dãi, hài hòa cùng những con sóng nhỏ lăn tăn trên mặt nước.
Dòng sông là nguồn cung cấp nước cho cánh đồng của làng em giúp cho đồng lúa xanh tốt. Dòng sông cũng là nơi đùa nghịch, tắm rửa của lũ trẻ chúng em trong những ngày hè nóng bức, dòng sông còn là nơi lưu giữ biết bao bao kỉ niệm đẹp của em, đó là nơi hóng mát, là nơi vui chơi. Triền đê rộng và thoáng bên dòng sông là địa điểm diễn ra những trò chơi thú vị: Thi câu cá, thi nhảy dây, thả diều của mấy đứa trẻ chúng em. Vào những ngày hội dòng sông trở thành nơi diễn ra hội thi đua thuyền.
Dù đã cùng gia đình lên thành phố sinh sống nhưng hình ảnh quê hương, những kỉ niệm bên dòng sông thân thương sẽ mãi là những kỉ niệm đẹp nhất mà em lưu giữ, trân trọng.
Miêu tả một dòng sông, dòng suối hoặc dòng kênh đang chảy (mẫu 8)
Tuổi thơ em gắn liền với con sông êm đềm và dịu mát, con sông chảy qua những xóm làng quanh co uốn lượn qua những cánh đồng xanh mướt. Nhờ có con sông mà quê hương em trở nên tươi đẹp và thơ mộng hơn.
Những cánh đồng bát ngát, rộng lớn quê em được bồi đắp bởi phù sa của dòng sông Hồng. Là một vùng quê nhỏ ở đồng bằng Bắc Bộ, vùng quê nơi em sinh sống đặc biệt phát triển hoạt động sản xuất nông nghiệp nhờ phù sa và nguồn nước dồi dào của sông Hồng. Dòng sông quê em rất đẹp, trên bờ sông là những thảm cỏ xanh mướt, trải dài, đây cũng là nơi chúng em cùng nhau vui chơi, đùa nghịch vào mỗi buổi chiều.
Vẻ đẹp của dòng sông thay đổi theo mùa, vào mùa xuân nước của sông trong vắt có thể nhìn thấy những đàn cá bơi lội bên dưới, đến mùa xuân dòng sông như hiền hòa hơn với nhịp chảy chậm, màu nước cũng xanh trong hơn. Vào mùa hè do mưa nhiều nước của sông có đỏ của phù sa và nước sông dâng cao và chảy xiết so với những mùa khác.
Dòng sông gắn liền với những kỉ niệm tuổi thơ của em. Đó là những buổi chiều lũ trẻ chúng em ra bờ sông tắm mát, tiếng cười của chúng em vang cả một khúc sông. Và những lần ngồi ở bờ sông để chờ mẹ đi chợ về, hay là những cuộc thi ai bắt được nhiều tôm, cá.
Dòng sông sẽ mãi ở trong tâm trí em dù em có đi xa cũng mãi nhớ về con sông này.
Miêu tả một dòng sông, dòng suối hoặc dòng kênh đang chảy (mẫu 9)
Khắp giải đất hình chữ S, đâu đâu cũng có những cảnh đẹp,những danh lam thắng cảnh tuyệt mĩ. Nhưng đối với em, biển vẫn là mang một vẻ đẹp khác biệt mà hoàn hảo của thiên nhiên tạo hóa. Nhất là cảnh biển lúc bình minh, một khởi đầu tươi đẹp của ngày mới.
Buổi sáng,em thức dậy từ sớm, rời khách sạn ra bờ biển để chiêm ngưỡng cảnh bình minh. Không khí buổi sáng trong lành mát mẻ với từng con gió thổi từ biển cả vào đất liền. Mặt biển như một tấm gương tráng bạc phản chiếu cả bầu trời chưa sáng hẳn. Những cây phi lao ven bờ vẫy những tán cây trước gió như gọi mờ khách du lịch. Những đợt sóng bắt đầu vỗ ào ào vào bờ cát mịn tao thành bọt tung lên trắng xóa còn trời vẫn tĩnh lặng. Phía xa chân trời xuất hiển một vệt hồng kéo dài tít tắm cắt ngang màu nước xanh của biển khơi tạo nên một bức tranh hài hòa tuyệt đẹp về màu sắc. Dần dần, mặt trời thức dậy từ từ nhô lên khỏi mặt biển to tròn rực rỡ sắc hồng như khoác tấm áo bào choáng ngợp, oai vệ tỏa ánh sáng khắp mọi nơi, bao phủ lên vạn vật. Những rặng cây, những cái ô đủ màu sắc cắm dọc bờ cát, những chiếc thuyền phía khơi xa cùng con người đang tắm đẫm trong sắc hồng của bình minh, mặt biển lấp lánh như được dát bụi vàng. Biển đã thức dậy hoàn toàn, càng lúc càng xanh, những con sóng vỗ thêm mạnh như đuổi theo những vị khách tắm biển đang chạy vào bờ. Người ta cũng tụ tập đông đúc để tắm biển, reo lên khi gặp những đợt sóng cao quá đầu rồi nhảy lên đầy phấn khích .Biển giờ đây trở nên sôi động, không còn trầm lặng vì thiếu bóng con người. Trời cáng lúc càng nắng, biển càng sống động màu xanh hòa cùn màu nắng và sự cuồng nhiệt của con người tạo nên một bầu không khí khỏe khoắn của mùa hè.
Chuyến nghỉ mát kết thúc trong sự luyến tiếc của em nhưng cuộc vui nào cũng có hồi kết và nó để lại trong em nhiều dư ba về vẻ đẹp của thiên nhiên đất nước mình. Em rất yêu biển và thích ngắm bình minh vào mỗi dịp được đi nghỉ mát mùa hè. Nó đẹp vô cùng, một vẻ đẹp nguyên sơ của thiên nhiên tạo hóa làm đắm say lòng người.
Miêu tả một dòng sông, dòng suối hoặc dòng kênh đang chảy (mẫu 10)
Đối với em, biển là một cảnh đẹp thiên nhiên tuyệt vời nhất. Đứng trước biển, em cảm giác mình thật nhẹ nhàng và thư giãn. Thế nhưng, khoảnh khắc mà biển đẹp nhất, có lẽ chính là những buổi bình minh.
Vào lúc sáng sớm, khi mà màn đêm đen vẫn còn vấn vương trên tán lá dừa. Thì mặt trời đột ngột xuất hiện, nhô lên từ lòng biển. Nó tỏa ra thứ ánh sáng đỏ rực, sáng chói, nỗ lực xua tan đi bóng tối. Dưới thứ ánh sáng kì diệu ấy, cả mặt biển như một tấm gương, lóng lánh màu đỏ rực. Những đợt sóng lúc này vẫn còn mạnh và dồn dập lắm, khiến những mảng gương cứ thế mà vỡ ra rồi lại hợp lại. Cùng với đó, là thứ âm thanh nhịp nhàng, đều đặn, rì rào của sóng biển. Đó là bản nhạc của mẹ thiên nhiên đang cố đánh thức mọi người vào buổi sáng sớm. Đằng xa, những hàng dừa cao vút cũng vùng vẫy những cánh tay dài để đón chào bình minh tới.
Càng lúc, mặt trời càng lên cao hơn, ánh sáng trở nên rõ ràng hơn. Từ trong bóng tối, vạn vật bước ra hiện rõ hình dáng của mình. Cùng với đó, là một màn sương mỏng nhẹ vắt vẻo lưng chừng. Màn sương ấy mang theo hơi muối biển, làm cho cảnh vật mơ màng và lãng mạn hơn. Nhưng chỉ chốc lát sau, mặt trời ngày càng thêm sáng rỡ, thổi tan đi sương mù, đem ánh nắng mềm ấm về cho mặt đất. Cây cối sung sướng dãn cành lá đón nhận nắng mai, những đợt sóng cũng nhẹ nhàng và dịu êm hơn. Trên cao, bầu trời trong xanh đã hiện rõ dưới ánh nắng. Những chú chim hải âu lại chao lượn trên nền trời xa, chuẩn bị một ngày mới. Trên bờ cát, lục tục những người đến ngắm bình minh, tập thể dục, đi dạo… Mỗi người một tư thế, một mục đích, nhưng ai cũng say mê trước vẻ đẹp diệu kì này.
Cứ như thế, một ngày mới lại bắt đầu trên bãi biển tuyệt đẹp này. Em luôn cảm thấy hạnh phúc và thư giãn khi được ngắm nhìn cảnh đẹp ấy. Dù thời gian trôi qua, có những thứ có nhiều thay đổi, thì bãi biển này vẫn giữ vẹn nguyên vẻ đẹp giản đơn, hấp dẫn như thế.
Miêu tả một dòng sông, dòng suối hoặc dòng kênh đang chảy (mẫu 11)
Hồ Tam Bạc được biết đến như một nét đẹp nổi bật của Thành phố Hoa Phượng Đỏ. Mỗi người mỗi cảm nhận, người bảo hồ đẹp nhất khi trăng lên, người bảo lúc hoàng hôn xuống Nhưng tôi thì thấy hồ Tam Bạc đẹp nhất vào mỗi buổi sớm mai.
Sớm Tinh mơ, từ trên cao nhìn xuống, hồ Tam Bạc như một chiếc gương khổng lồ, sáng long lanh giữa không gian rộng lớn. Màn sương đêm mờ ảo như 1 tấm chăn voan mỏng hồ khoác lên, ngủ im lìm. Một vài dàn đèn lê-ông còn thức, thắp sáng 1 góc nhỏ. Bầu trời lúc này chưa trong xanh, cao vợi mà trắng bạc, nhiều mây lấp lánh vài vì sao thức thâu đêm. Mặt trăng Muộn vẫn còn lang thang dạo chơi với những đám mây trắng xốp trên trời cao. Không gian thật huyền ảo, thơ mộng! Làn gió buổi sớm chớm hè se se, man mát cố lay mọi vật tỉnh giấc. Hàng phượng dọc 2 bờ hồ rủ bóng, nhắm nghiền mắt, ngủ say. Tất cả bọn trẻ đều ngủ ngon lành thì bác si già đã thức dậy từ bao giờ, khẽ vuốt chòm râu dài, vẻ trầm ngâm. Hai dãy nhà bên hồ còn ngủ yên, lác đác vài nhà mở cửa. Trên con đường rộng thênh thang, thi thoảng, Vài chiếc xe chạy vội qua, nhanh như chớp.
Bỗng, tiếng chuông nhà thờ lớn ngân vang, đánh thức cả thành phố. Ông mặt trời khẽ vén màn mây, thức dậy. Bầu trời sáng dần lên, trong trẻo hơn, một mày xanh phớt, nhè nhẹ. Mặt trời ửng hồng ở đằng Đông, nhô lên từ từ sau cây gạo cổ thụ phía tượng Đài Nữ Tướng Lê Chân. Nắng nhẹ, dìu dịu như những sợi tơ vàng ai vừa dệt lên. Hàng phượng vĩ bên hồ rủ bóng lá xanh. Những Chiếc lá phượng nhỏ bé thi thoảng bị chị gió cuốn xuống hồ, trôi nhẹ 1 cuộc phiêu lưu dài. Đã vào hè, hàng phượng bắt đầu nở hoa. Những chùm hoa phượng đỏ lửa hòa vào với nắng mai tạo nên 1 bức tranh phong cảnh tuyệt mỹ. Gió khẽ vờn đùa với làn nước trong, sóng gợn lăn tăn. Chim chóc hót líu lo bài ca bình minh. Dàn đèn bên hồ giờ đã ngủ để lấy sức làm việc khi đêm về. Hai bên hồ là con đường lát đá hoa cương rộng , phủ bóng cây xanh dành cho người đi bộ. Buổi sớm, người dân quanh hồ, mở cửa đón gió và đi tập thể dục. Từng tốp các cụ già đi bộ, các cặp nam nữ thanh niên cùng chạy dọc bờ hồ. Đường phố bắt đầu trở lại sự ồn ã , tấp nập với xe cộ. Tiếng còi xe inh ỏi. Dòng người qua lại đông đúc dần. Hai dãy nhà bên đường thức giấc,hàng quán bắt đầu mở cửa buôn bán.
Bầu trời cao xanh da trời, không 1 gợn mây. Mặt trời đã lên cao. Ánh nắng bắt đầu gắt hơn, màu nắng vàng hoe nhuộm xuống mặt hồ. Hồ Tam Bạc lung linh, rực rỡ như được dát vàng, dát bạc. Bên ghế đá, dưới gốc si già, 2 cụ già ngồi đánh cờ tướng, râu tóc bạc phơ, vẻ trầm ngâm, điềm tĩnh như Hai vị tiên chốn bồng lai lac xuống trần. Mọi người đã vào trường học, xí nghiệp,… bắt đầu một ngày mới chỉ còn lại những vị khách du lịch đứng chụp ảnh lưu niệm, tản bộ quanh hồ để thưởng thức vẻ đẹp như mơ của Hồ Tam Bạc.
Hồ Tam Bạc vào buổi sáng thật thuần khiết, huyền ảo mà không quá tĩnh lặng. Tôi rất tự hào vì thành phố hải phòng có hồ Tam Bạc. Tôi mong mọi người sẽ cùng chung tay bảo vệ, xây dựng cho hồ Tam Bạc ngày càng đẹp hơn.
Trang trước
Trang sau
van-ta-canh.jsp
Trích nguồn: Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung
Danh mục: Văn mẫu lớp 5