Văn mẫu lớp 3

Viết đoạn văn tả em bé đang tập đi tập nói hay nhất (9 mẫu)

Viết đoạn văn tả em bé đang tập đi tập nói hay nhất (9 mẫu). Đây là một số bài văn mẫu tả em bé đang tập đi tập nói hay nhất mà mình đã tổng hợp được. Mời các bạn cùng tham khảo.

tả em bé đang tập đi tập nói hay nhất
Tả em bé đang tập đi tập nói hay nhất

Viết đoạn văn tả em bé đang tập đi tập nói hay nhất (9 mẫu)

Đề bài: Viết đoạn văn (từ 7 đến 10 câu) tả em bé đang tập đi tập nói.

Bạn đang xem bài: Viết đoạn văn tả em bé đang tập đi tập nói hay nhất (9 mẫu)

Tả em bé đang tập đi tập nói (lớp 3)

Em Bo nhà tôi mới đáng yêu làm sao, nhất là những lúc em chập chững tập đi và bập bẹ tập nói. Khi em không được bế, em sẽ nhanh chóng chống đôi tạy mập mạp những ngấn của mình xuống sàn. Em nâng người đứng dậy, hai chân dạng ra. Khi tôi gọi, đôi mắt long lanh của Bo cười tít mắt chắc để khoe mình giỏi. Em dang tay ra hai bên để giữ thăng bằng rồi bước đi chập chững. Vừa đi, miệng em há to như chữ O rồi gọi “ba…ba…”. Bước được chừng năm bảy bước, người em lảo đảo. Tôi chạy tiến về phía em, em sà vào lòng tôi cười khúc khích. Tôi thơm lên má em để chúc mừng. Mỗi chiều, tôi lại đọc thơ, đọc truyện hay hát ca để tập nói cùng Bo. Tôi mong em mau lớn để chị em tôi chơi nhiều trò chơi vui thích.

Tả em bé đang tập đi tập nói (lớp 3)

Bé Na đã được mười lăm tháng tuổi. Bé đã biết đi chập chững. Đi được năm bảy bước, bé ngồi bệt xuống sàn nhà cười toe toét, khuôn mặt hồng lên thật đáng yêu. Mẹ bé cầm tay, dắt bé đi từng bước một thì bé đi được nhiều hơn. Có lúc bé đi khệnh khạng như muốn ngã nhưng có mẹ dắt nên bé đứng vững lại, rồi hăng hái đi tiếp. Đi được năm bảy bước vững vàng, bé rụt tay lại, đòi đi một mình. Bàn chân nhỏ xíu của bé bước nhanh vài bước rồi sà ngay vào lòng mẹ. Mẹ bé hôn bé thật kêu: “Con mẹ giỏi quá! Cố lên! Cố lên!”. Bé cười, úp mặt vào ngực mẹ như xấu hổ rồi tụt xuống đòi đi tiếp. Bé Na thật dễ thương. Em rất thích đi chơi với bé. Em rất yêu bé Na.

Tả em bé đang tập đi tập nói (lớp 3)

Vào ngày này hai năm trước, gia đình em đã đón một thành viên mới vô cùng đáng yêu. Đó là bé Bi – người em trai của em. Bé bi bây giờ đã hai tuổi, nặng khoảng 13 kg. Bé đang chập chững biết đi và học nói. Dáng đi của bé khá liêu xiêu do chưa được cứng cáp, bé cứ đi được một đoạn ngắn rồi lại ngã xuống. Được sự động viên, reo hò cổ vũ của mọi người, bé không khóc mà tươi cười đứng dậy đi tiếp, vẫn cái dáng đi liêu xiêu ấy cũng làm cho trái tim của mọi người xung quanh nghiêng ngả vì bé quá đáng yêu. Bé rất hay bi bô tập nói, em là người hay dạy bé nói nhiều nhất nhà. Bé đã biệt chào, gọi ba, bà ơi. Cái giọng ngọng ngọng, chưa rõ thành lời rồi lúc nào cũng ngoẻn miệng cười càng làm toát lên sự ngây thơ trên khuân mặt bé. Em rất vui và yêu quý bé. Em luôn muốn phấn đấu trở thành một người anh thật tốt để sau này cho bé noi theo.

Tả em bé đang tập đi tập nói (lớp 3)

Tít nhà em rất thích tập đi. Mới hôm nào bé chỉ đứng tênh tênh được mấy giây rồi nắm chặt thành cũi. Thế mà bữa nay bé đã từ từ buông các ngón tay nhỏ nhắn để bước từng bước một. Thấy sắp ngã, bé liền ngồi phịch xuống ngay. Em được ba mẹ giao cho việc giữ Tít. Khi học bài xong, em thường trông Tít giúp mẹ. Thật là hồi hộ khi lần theo bé. Mỗi khi muốn giúp bé, y như rằng Tít đẩy em ra ngay. Nhà em có nhiều đồ chơi cho em bé, nào là xe hơi, máy bay, tàu hỏa.. Mỗi khi chơi xong, Tít biết cho đồ chơi vào thùng gọn gàng. Buổi sáng Tít ở nhà với ngoại, ngoại dạy bé đủ thứ. Tít chỉ mắt, mũi, chân, tay, miệng… thật chính xác. Tít còn biết đòi, biết kêu tên những thứ mình thích. Tít tập nói rất đáng yêu. Bé nhìn chăm chú vào miệng ngoại rồi bụm miệng nói: “Bà, bà, mẹ, mẹ”. Nghe bé nói ngòng ngọng, cả nhà ai cũng tức cười. Cả gia đình em, ai cũng vui khi nghe Tít bi bô tập nói.

Tả em bé đang tập đi tập nói (lớp 3)

Từ ngày có bé Sa, cả nhà em vui hẳn lên. Bé Sa là con chị hai em. Bé vừa tròn mười hai tháng tuổi, tuổi tập nói, tập đi. Trông bé rất đáng yêu.

Bé có khuôn mặt bầu bĩnh, nước da trắng hồng như trứng gà bóc. Hai má căng mịn, ai thấy cũng muốn hôn. Đôi mắt tròn đen như hai hạt nhãn. Khi bé Sa tập bước đi từng bước nghiêng ngả, thấy cả nhà em reo lên thì thích lắm, miệng cười toe toét để lộ mấy cái răng sữa vừa nhú. Nghe tiếng cười và lời động viên của mẹ “giỏi… giỏi”, bé bước nhanh hơn làm cho thân hình lắc lư như con lật đật. Bé Sa thường mặc chiếc áo đầm màu hồng, mang tất màu hồng. Tóc của bé được cột bang chiếc nơ màu hồng nên mọi người thường gọi bé là bé “hồng”. Mỗi lần thấy mẹ đi đâu về là bé gọi “mẹ… mẹ…” nghe không rõ. Nhiều lúc bé nói ngọng làm cả nhà ai cũng cười, bé thích xem phim hoạt hình và ca nhạc. Mỗi lần thấy chương trình ca nhạc của thiếu nhi trên ti vi, bé cùng xoè tay múa theo. Có người nói: “Tuổi thơ là tuổi thần tiên”. Đúng vậy, từ việc nói, đi, ăn, chơi của bé đều thể hiện nét ngây thơ .

Tả em bé đang tập đi tập nói (lớp 4-5)

Bé Na là con của dì Năm em, bé vừa tròn mười hai tháng. Khi em đến chơi, bé đang đứng trên chiếc nôi gỗ, giậm chân, nũng nịu giơ tay ra đòi bế. Em dang tay đón bé vào lòng.

Hôm nay bé được mặc một chiếc váy đầm ngắn màu xanh da trời, trước ngực có kết ren trắng và thêu hoa rất xinh. Da bé trắng hồng, mịn màng. Đôi má bầu bĩnh trông rất dễ thương. Em thích hôn thật nhẹ vào chiếc má phúng phình ấy để bé cười lên như nắc nẻ. Cập mắt bé lúc nào cũng mở to, tròn đen lay láy như hai hạt nhãn. Chiếc miệng với đôi môi hồng tươi tắn luôn nhoẻn cười đế lộ mấy chiếc răng sữa nhỏ xíu, trắng muốt trông dễ yêu làm sao! Nhìn xa, trông bé như con búp bê biết khóc biết cười trong tủ kính của hiệu bán đồ chơi ngoài phố.

Nhiều khi em lại thấy bé giống chú hề lật đật không lúc nào yên một chỗ. Nhất là lúc tập lật, tập ngồi. Đến khi bé được hơn mười tháng, bắt đầu bập bẹ tập nói, bé thường bắt chước các chị làm đủ các động tác, cứ chỉ, kể cả nói từng tiếng rất ngộ nghĩnh dễ yêu. Bé rất hay cười mà cũng lại hay khóc nhè! Chiều chiều em hay bồng bé đi chơi, tập cho bé đi từng bước chập chững. Chưa đi vững mà lại thích đi nhanh nên cứ té hoài. Bây giờ em đã tập cho bé đi được năm bước rồi. Ngày nào đi học về em cũng ghé chơi với bé một chút, khi em đi bé khóc sướt mướt đòi theo, thương làm sao!

Em rất yêu bé, cố gắng dạy bé nói, tập bé đi cho vững, chơi đùa với bé để bé không nhõng nhẽo với dì và mau chóng biết thêm nhiều điều khác nữa.

Tả em bé đang tập đi tập nói (lớp 4-5)

Từ ngày có bé Ngọc, cả nhà em vui hẳn lên. Bé Ngọc là con chị hai em. Bé vừa tròn mười hai tháng tuổi, tuổi tập nói, tập đi. Trông bé rất đáng yêu.

Bé có khuôn mặt bầu bĩnh, nước da trắng hồng như trứng gà bóc. Hai má căng mịn, ai thấy cũng muốn hôn. Đôi mắt tròn đen như hai hạt nhãn. Khi bé Ngọc tập bước đi từng bước nghiêng ngả, thấy cả nhà em reo lên thì thích lắm, miệng cười toe toét để lộ mấy cái răng sữa vừa nhú. Nghe tiếng cười và lời động viên của mẹ “giỏi… giỏi”, bé bước nhanh hơn làm cho thân hình lắc lư như con lật đật. Bé Ngọc thường mặc chiếc áo đầm màu hồng, mang tất màu hồng. Tóc của bé được cột bằng chiếc nơ màu hồng nên mọi người thường gọi bé là bé “hồng”. Mỗi lần thấy mẹ đi đâu về là bé gọi “mẹ… mẹ…” nghe không rõ. Nhiều lúc bé nói ngọng làm cả nhà ai cũng cười, bé thích xem phim hoạt hình và ca nhạc. Mỗi lần thấy chương trình ca nhạc của thiếu nhi trên tivi, bé cùng xòe tay múa theo. Có người nói: “Tuổi thơ là tuổi thần tiên”. Đúng vậy, từ việc nói, đi, ăn, chơi của bé đều thể hiện nét ngây thơ . Bé Ngọc thích chơi búp bê, có lúc ôm cả búp bê lên giường ngủ. Bé lười ăn và còn bú mẹ, nhưng bé ngủ rất nhanh. Mỗi lần bé ngủ, khuôn mặt hiền như vầng trăng của bé trông thật đáng yêu. Mỗi buổi trưa hay tối, mẹ em nằm ôm vào lòng hát ru bé ngủ, bé ngủ nhanh lắm. Giấc ngủ thật ngon lành.

Bé Ngọc là niềm vui của gia đình em, ai cũng cưng bé. Riêng em, em mong bé chóng lớn để cùng em đi học, cùng em xem phim hoạt hình.

Tả em bé đang tập đi tập nói (lớp 4-5)

Nhà tôi có bé Kiên, em đang tuổi tập nói, tập đi. Nên em rất hay nói ngọng và còn hay bị ngã. Ở nhà bé thường được mọi người gọi bằng cái tên rất ngộ “bé Tí”.

Bé Kiên năm nay được một tuổi rồi, bé có đôi mắt đen nhánh và long lanh như hai hạt nhãn. Mỗi khi được đi chơi bé thường mặc những bộ quần áo đẹp để khoe mọi người, những lần như thế trông bé như chú gấu con xinh xắn. Chiếc miệng xinh xinh lúc nào cũng cười tươi vui vẻ để lộ mấy cái răng sữa mới nhú. Khuôn mặt bé tròn xoe như cái bánh đúc, với những sợi tóc đen lưa thưa trên cái đầu tròn tròn. Hai cánh tay bé mũm mĩm, những bước đi lũn cha lũn chũn trông rất đáng yêu. Bé có một làn da khỏe mạnh và trắng hồng mịn màng, chiếc mũi tí hon rất ngộ nghĩnh. Bé đang tuổi tập nói nên mỗi khi ai nói gì là bé lại bắt chước y hệt như thế. Mỗi khi tập đi bé lại dang hai tay sang ngang để giữ thăng bằng, hai chân choãi ra và bưỡc từng bước nhẹ nhàng cẩn thận. Mỗi lần bị ngã bé lại chống tay xuống đất để đứng dậy, rồi lẫm chẫm bước tiếp. Đôi giày của bé phát ra những tiếng “chít, chít”nghe rất vui tai. Mỗi khi nhìn thấy mẹ bê bát cháo ra, mắt bé lại sáng lên và luôn miệng nói “Măm! Măm…”. Bé ăn rất ngoan chỉ mười lăm phút là hết bát cháo. Vừa ăn bé vừa xem ca nhạc, bé vỗ tay theo từng nhịp của bài hát, trông bé lúc đó rất dễ thương.

Từ ngày có bé Kiên, gia đình tôi vui hẳn lên. Cả nhà ai cũng yêu quý bé và mong rằng bé sẽ ăn nhanh chóng lớn, ngoan ngoãn nghe lời bố mẹ.

Tả em bé đang tập đi tập nói (lớp 4-5)

Em vẫn nhớ cái ngày cu Trọng, con anh họ tôi chào đời, ai cũng vui mừng khôn xiết vì cu Trọng ra đời vẫn an toàn.

Bé Trọng đã được 14 tháng tuổi rồi. Người bé nhỏ nhưng trộm vía mới 14 tháng thôi mà đã 15 kg rồi cơ đấy. Trọng là con trai nên rất thích áo có hình siêu nhân. Bé có bộ tóc hoe hoe vàng, ai nhìn vào cũng bảo là giống tây. Còn đôi mắt thì long lanh và dễ thương. Hai bên má của bé cứ như là hai cái bánh đúc vậy. Dưới chiếc mũi nhỏ là đôi môi dễ thương luôn nở những nụ cười hồn nhiên và trong sáng, để lộ những chiếc răng thật là ngộ nghĩnh. Hai bàn tay của bé trắng, mềm mại, rất mũm mĩm. Đôi chân của bé cũng xinh xinh y như đôi tay vậy. Mới bé thế thôi nhưng nghịch lắm, bé nghịch đến nỗi ai cũng phải sợ. Cứ bế là bé lại trườn ra nhanh thoăn thoắt ý. bây giờ Trọng đang tập đi, cứ bước được vài bước là bé lại ngã uỵch xuống luôn vì đang đi thì bé cứ quay ngang quay dọc. Bé cũng đang tập nói nên nói đang còn ngọng lắm, chưa được chuẩn vì Trọng lười nói lắm. Trọng hay bò luôn nên cái gì có dây điện là mọi người để hết lên cao, hồi trước mọi người chưa để phích nước lên cao Trọng cứ bò ra đấy nên mẹ phải bế lên ngồi với ông nội. Có khi ông nội mắng, bé lại nũng nịu, xà vào lòng ông, để ông không mắng. Bé có tật là mọi người làm gì cũng giả vờ làm theo. Một lần em tặc lưỡi, bé cũng tặc theo, về sau thành ra quen. Cũng có lần em ngửa cổ lên, bé ngửa theo, lắc đầu bé cũng lắc theo nên khi người khác bắt ăn bé cứ lắc đầu lia lịa. Trọng còn có một cái tính là ai bé cũng theo, có lần cô Hắng hàng xóm nhà bà em sang chơi với bé và hỏi có đi chơi với bà không, bé theo luôn. Mọi người thường doạ: Cứ theo như thế là mẹ mìn bắt đi đấy, tuy không hiểu nhưng nghe thấy ai nói câu ấy là bé lại sà vào lòng mẹ, vì bé sợ đấy mà.

Từ khi Trọng chào đời là cả gia đình em và gia đình bà em vui hẳn lên. Em nghĩ cái điều mà mọi người trong gia đình đều mong muốn đó là bé Trọng luôn luôn mạnh khoẻ, hay ăn chóng lớn.

Tham khảo thêm các bài văn mẫu khác tại: Đây.

Trên đây là top những bài văn mẫu miêu tả em bé đang tập đi tập nói hay nhất để các bạn tham khảo. Chúc các bạn học thật tốt.

Trích nguồn: Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung
Danh mục: Văn mẫu lớp 3

Trường Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung

Cách đây 40 năm về trước, mặc dù miền Bắc XHCN khi đó đang nặng hai vai gánh cả non sông vượt dặm dài, vừa là hậu phương lớn chi viện tích cực cho các chiến trường với tinh thần thóc không thiếu một cân, quân không thiếu một người, vừa là tiền tuyến đánh trả cuộc chiến tranh bằng không quân và hải quân của đế quốc Mỹ nhưng sự nghiệp giáo dục và đào tạo vẫn không ngừng phát triển nhằm đào tạo nguồn nhân lực đáp ứng nhu cầu trước mắt và sự nghiệp tái thiết đất nước lâu dài sau chiến tranh. Trong bối cảnh đó và trước yêu cầu của công tác điều tra cơ bản phục vụ quy hoạch các vùng kinh tế mới,vùng chuyên canh, xây dựng các nông trường, Bộ Nông trường ( nay là Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn ) đã có Quyết định số 115 QĐ/TC ngày 05 th áng 9 năm 1968 về việc mở Lớp công nhân đo dạc - tiền thân của Trường Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung ngày nay.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button