Giáo dục

Đóng vai nhân vật công chúa kể lại truyện Vua chích chòe

Đề bài: Đóng vai nhân vật công chúa kể lại truyện Vua chích chòe

dong vai nhan vat cong chua ke lai truyen vua chich choe

Bạn đang xem bài: Đóng vai nhân vật công chúa kể lại truyện Vua chích chòe

Đóng vai nhân vật công chúa kể lại truyện Vua chích chòe

I. Dàn ý Đóng vai nhân vật công chúa kể lại truyện Vua chích chòe (Chuẩn)

1. Mở đoạn

Giới thiệu về bản thân: gia đình, hoàn cảnh, tính cách.

2. Thân đoạn

a. Trong buổi kén phò mã:

– Không vừa lòng một ai, chê bai, chế nhạo tất cả mọi người.
– Vua cha gả cho một tên hát rong vì tính cách kiêu ngạo.
– Theo người hát rong đi ra khỏi cung, đi qua những vùng đất của vua Chích choè thì cảm thấy tiếc nuối, ân hận.

b. Cuộc sống cùng người hát rong:

– Sống trong túp lều nhỏ, thiếu ăn, thiếu mặc.
– Làm đủ mọi việc để kiếm sống: đan sọt, dệt vải, bán nồi bát đĩa, phụ bếp trong cung vua.
– Làm việc gì cũng hỏng, chẳng được việc gì tốt đẹp.

c. Đám cưới cùng với vua Chích choè:

– Vua tổ chức hôn lễ cho hoàng tử đầu lòng. Thấy cảnh tượng tráng lệ lộng lẫy thầm trách tính kiêu căng, ngông cuồng của mình.
– Hoàng tử chính là vua Chích choè, cũng là người hát rong sống trong căn lều lụp xụp.
– Cùng vua Chích choè làm đám cưới.

3. Kết đoạn

Cảm xúc của bản thân sau khi trải qua thử thách.

II. Bài văn mẫuĐóng vai nhân vật công chúa kể lại truyện Vua chích chòe

1. Đóng vai nhân vật công chúa kể lại truyện Vua chích chòe, mẫu 1 (Chuẩn)

Có thể nói, cuộc đời ta có được như ngày hôm nay là nhờ có phò mã của ta là vua Chích choè. Trước đây ta là một công chúa sắc đẹp tuyệt trần, rất ngông cuồng và kiêu ngạo. Vua cha mở tiệc kén phò mã cho ta nhưng ta không vừa mắt một ai. Không những thế, ta còn buông lời chê bai vì họ béo, gầy, lùn, cao, đặc biệt là tên có cái cằm chẳng khác gì chim chích chòe. Ai ngờ nhà vua không chịu nổi tính tình kiêu ngạo của ta mà hạ lệnh gả cho ta cho người ăn mày đầu tiên đi qua cung.

Vài hôm sau, có tên ăn mày hát rong đi qua cung, hát xong thì vua liền gả ta cho hắn. Than ôi, lấy hắn rồi ta phải bỏ hoàng cung mà theo hắn, dù ta có van xin cách nào cũng không được. Ta đi bộ theo chồng, dọc đường đi toàn là rừng đẹp, thảo nguyên xanh, thành phố lớn, tất cả là của vua chích choè- người mà ta chế nhạo. Khi ấy ta đã rất ân hận và trách mình đáng ra nên lấy vua Chích choè. Người chồng hát rong của ta chỉ có túp lều lụp xụp, những bữa ăn đạm bạc đến đáng thương. Để kiếm tiền sống, ta đã thử qua nhiều nghề như đan sọt, dệt vải, buôn bán nhưng ta chân yếu tay mềm chẳng làm được việc gì. Chồng ta cũng chê trách rằng ta không được việc gì, sống với ta chỉ thêm khổ. Cuối cùng ta phải vào cung vua phụ việc đầu bếp.

Lần đó trong cung tổ chức tiệc cưới cho hoàng tử đầu lòng, ta nhìn cảnh tượng hoành tráng, lộng lẫy, xa hoa mà buồn tủi cho số phận mình, cũng trách bản thân vì tính kiêu căng, ngông cuồng nên bây giờ mới phải chịu cảnh khổ. Bỗng nhiên khi đó có chàng hoàng tử vào kéo tay ta, ta nhận ra đó là vua Chích choè. Ban đầu ta sợ hãi không dám lại gần nhưng vua lại bảo chàng chính là người hát rong sống cùng ta. Hoá ra tất cả mọi việc đều là vua Chích choè vẽ ra để uốn nắn tính cách của ta. Ta xúc động bật khóc, khóc vì tình cảm của vua Chích choè dành cho mình và cũng khóc vì bản thân đã không còn tính kiêu ngạo nữa. Vậy là nhờ có vua Chích choè ta đã có một bài học sâu sắc, trải qua những cay đắng giờ ta đã được hưởng ngọt bùi, cuộc sống hạnh phúc thật sự của ta bắt đầu từ đám cưới với vua Chích choè.

2. Đóng vai nhân vật công chúa kể lại truyện Vua chích chòe, mẫu 2 (Chuẩn)

Là công chúa duy nhất của vua cha, lại thêm có nhan sắc tuyệt trần nên ta vô cùng kiêu ngạo và ngông cuồng. Bất cứ là chàng trai nào, tuấn tú đến đâu ta cũng không vừa mắt và từ chối tất cả. Ngay cả trong buổi tiệc kén phò mã mà vua cha tổ chức ta cũng không ngại mà chê bai, dè bỉu tất cả chàng trai đến tham gia. Ta đi xem mặt từng người, vì bản tính kiêu căng nên nhìn ai ta cũng kiếm cớ để chê bai, kẻ thì mập như thùng tô nô, người thì gầy gió thổi cũng bay, kẻ lại lùn vụng về,… ta còn rất khoái chí khi nhìn thấy một người có chiếc cằm hơi cong, ta liền nhạo báng hắn như một con chim chích chòe. Sau buổi tiệc, vua cha tức giận vì ta đã nhạo báng tất cả liền hạ lệnh sẽ gả ta cho bất cứ tên ăn mày nào đến trước cửa.

Mấy hôm sau, có một tên ăn mày hát rong đi qua, vua gọi vào lệnh cho hắn hát, hát xong vua không trả tiền mà lại gả ta cho hắn, làm theo đúng lời thề. Ta van xin vua không được đành phải theo tên hát rong ra khỏi hoàng cung. Trên đường về ta cùng chồng đi qua những vùng đất rộng lớn xinh đẹp, khu rừng bao la, thảo nguyên rộng lớn và cả thành phố đông đúc, ta hỏi chồng đó là của ai, câu trả lời đều là của vua Chích choè. Ta nhận ra bản thân đã quá ngông cuồng khi nhạo báng hắn, đáng ra ta nên đồng ý lấy hắn, nếu như vậy ta đã không phải sống trong túp lều bé nhỏ lụp xụp với tên hát rong kia.

Cuộc sống nghèo khổ, khó khăn, vì để có miếng ăn ta đã phải học làm vài việc để có thể kiếm tiền, tuy nhiên sống trong nhung lụa đã quen ta không làm nổi việc gì. Đan sọt bị nứa cứa đứt tay, quay tơ dệt vải tay cũng chảy máu ra nhà, quay ra buôn bán bát đĩa sành sứ thì không cẩn thận vỡ hết. Ta cảm thấy bản thân quá vô dụng và thảm hại, thế rồi ta xin vào làm phụ việc cho đầu bếp trong cung vua. Bấy giờ trong cung tổ chức đám cưới cho hoàng tử, bữa tiệc vô cùng long trọng, sơn hào hải vị ta nhìn mà ước ao, ân hận vô cùng. Đang mải nhìn thì hoàng tử khôi ngô tuấn tú lại đến kéo tay ta, chàng mỉm cười, ta chợt nhận ra đó là vua Chích choè, vua liền nói ra mọi sự thật, chàng chính là người hát rong đã cùng ta chịu bao khổ cực chỉ để ta có thể nhận ra sai lầm và sửa đổi tích cách của mình. Ta bật khóc nức nở, nếu như không có vua Chích choè chịu cưới và giúp ta, có lẽ suốt đời này ta vẫn sẽ là công chúa kiêu ngạo, ngông cuồng không thể nào thay đổi được.

3. Đóng vai nhân vật công chúa kể lại truyện Vua chích chòe, mẫu 3 (Chuẩn)

Ta là công chúa của một nước, xinh đẹp không ai sánh bằng thế nhưng ta lại có một tính xấu đó là thói kiêu ngạo, ngông cuồng. Chính vì tật xấu đó của ta đã khiến cuộc đời ta phải chịu bao nhiêu khổ cực. Lần đó vua cha mở tiệc để kén phò mã cho ta, nhưng như bao lần xem mặt khác, ta không vừa mắt bất kỳ ai. Dùng tiệc xong ta đi xem mặt từng người, kể cả vua các nước, công tước, bá tước hay hoàng tộc ta đều cho rằng bề ngoài của họ không xứng với mình. Với ai ta cũng buông lời chê bai, nhạo báng, từ kẻ gầy người béo, tên lùn, da xanh da đỏ, nhất là vị vua có chiếc cằm cong như mỏ chim chích chòe, ta không ngại mà chế giễu. Vua cha đối với hành xử và tính ngông cuồng của ta rất phẫn nộ, lập lời thề rằng sẽ gả ta cho tên ăn mày đầu tiên đi đến cửa cung điện. Mấy hôm sau có một tên hát rong đi ngang qua, vua liền cho gọi hắn vào hát cho vua nghe, lúc hắn xin tiền thưởng thì vua cha lại nói:

– Ta rất ưa tiếng hát của ngươi, ta sẽ gả con gái ta cho ngươi.

Nghe câu nói của cha ta bàng hoàng, sợ hãi, rối rít van xin vua nghĩ lại nhưng không ích gì, vua đã cho linh mục làm hôn lễ và đuổi ta ra khỏi hoàng cung đi theo chồng là tên hát rong.

Ta đi bộ theo chồng, đi qua khu rừng lớn, qua thảo nguyên xanh rộng lớn, cả một thành phố mỹ lệ, mỗi nơi ta lại hỏi chồng nơi đó của ai, chồng tôi trả lời tất cả đều là của vua Chích chòe, nếu ta lấy chàng đó đã là của ta. Bấy giờ ta cảm thấy ân hận và nuối tiếc vô cùng, đáng ra ta không nên nhạo báng vua Chích chòe mà nên đồng ý lấy hắn mới phải. Đi mãi cũng về tới nhà chồng, hóa ra chỉ là một túp lều nhỏ lụp xụp, trông rất thảm thương, không ngờ chỉ vì thói kiêu ngạo mà cuộc đời ta lại thành ra thế này. Không những sống khổ mà ăn cũng chẳng đủ, dù trước đây chưa từng động qua việc gì nhưng giờ lại phải đan sọt, dệt vải, ra chợ buôn bán bát đĩa. Nhìn lại bản thân hóa ra ta cũng là kẻ chẳng ra gì, chỉ có nhan sắc chứ chẳng làm được việc gì, vậy mà còn chê bai, nhạo báng người khác. Khi ta đang làm phụ việc bếp cho hoàng cung, hôm đó có tiệc cưới của hoàng tử, nhìn khung cảnh hoành tráng, mỹ lệ, sơn hào hải vị, kẻ hầu người hạ ta cảm thấy chua xót cho phận mình. Bỗng nhiên hoàng tử bước ra với ngọc ngà châu báu đầy mình, ta còn đang sợ hãi thì nhận ra chính là vua Chích chòe, chàng giải thích tất cả mọi chuyện, hóa ra chàng chỉ giả vờ nghèo khổ để uốn nắn tính cách kiêu ngạo ngông cuồng của ta. Ta khóc như mưa trong sự vui mừng, hạnh phúc và nhận ra bản thân đã thay đổi thực sự, ta rất biết ơn vua Chích chòe và nguyện chung sống hạnh phúc với chàng đến hết đời.

—————-HẾT—————

Bên cạnh truyện Vua Chích choè, còn có rất nhiều các truyện cổ tích, truyền thuyết các em có thể tự mình đóng vai tập kể lại truyện như: Đóng vai Tấm kể lại truyện Tấm Cám, Đóng vai Sơn Tinh kể lại truyện Sơn Tinh Thủy Tinh, Kể lại truyện Thạch Sanh bằng lời kể của Lý Thông, Kể lại truyện Con Rồng Cháu Tiên bằng lời kể của em.

Trích nguồn: Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung
Danh mục: Giáo dục

Trường Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung

Cách đây 40 năm về trước, mặc dù miền Bắc XHCN khi đó đang nặng hai vai gánh cả non sông vượt dặm dài, vừa là hậu phương lớn chi viện tích cực cho các chiến trường với tinh thần thóc không thiếu một cân, quân không thiếu một người, vừa là tiền tuyến đánh trả cuộc chiến tranh bằng không quân và hải quân của đế quốc Mỹ nhưng sự nghiệp giáo dục và đào tạo vẫn không ngừng phát triển nhằm đào tạo nguồn nhân lực đáp ứng nhu cầu trước mắt và sự nghiệp tái thiết đất nước lâu dài sau chiến tranh. Trong bối cảnh đó và trước yêu cầu của công tác điều tra cơ bản phục vụ quy hoạch các vùng kinh tế mới,vùng chuyên canh, xây dựng các nông trường, Bộ Nông trường ( nay là Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn ) đã có Quyết định số 115 QĐ/TC ngày 05 th áng 9 năm 1968 về việc mở Lớp công nhân đo dạc - tiền thân của Trường Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường miền Trung ngày nay.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button